Ôn Khả Hân đang định giải thích cho con gái thì cửa trước mắt được người từ bên trong mở ra.
Lục Ngọc Trân một tay chống eo, trừng mắt nói:" Nói nói nói, nhân lúc tôi không biết lại tìm một chỗ xa xa ngồi nói?"
Chỉ cách một bức tường, bên ngoài có động tĩnh gì thì trong nhà tự nhiên cũng nghe được rõ ràng.
Không đợi Ôn Khả Hân nói chuyện, hai mắt Lục Ngọc Trân thoáng nhìn qua xung quanh:"Có chuyện gì thì không thể vào nhà rồi nói? Đứng ở bên ngoài để người khác vây xem còn ra thể thống gì, mau vào nhà đi."
Năm nay Lục Ngọc Trân mới năm mươi tuổi, trên gương mặt đã có một vài nếp nhăn, hai bên tóc thái dương đã hoa râm nhưng đôi mắt vẫn còn rất sáng rõ có thần thái, tóc được búi gọn không một chút cẩu thả ở phía sau đầu.
Chỉ qua vài câu nói mạnh mẽ trung khí mười phần, những người đang muốn hóng chuyện cũng vội vàng đem cửa sổ đóng lại.
Vừa nói Lục Ngọc Trân vừa nghiêng người để hai mẹ con vào cửa, Ôn Khả Hân cũng không giận không vội, gật gật đầu đi qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT