Thẩm Trác lại thật ra không có hỏi nhiều, gật gật đầu nói: “Nếu Trần Vũ Thuận không phối hợp, cứ gọi điện thoại cho anh.”
“Yên tâm, em biết cách xử lý thế nào.”
Thẩm Trác trầm mặc một lúc, Ôn Khả Hân dường như đã độc lập tự tin hơn so với hồi trước khi hắn rời đi.
Tiếp theo hai người lại nói về chuyện tiền trợ cấp của Thẩm Trác.
Thì ra vào nửa năm trước, vì để giảm bớt thương vong không đáng có trong chiến đấu, Thẩm Trác đã dẫn theo Bành Đào và đại đội xuyên qua rừng rậm, chạm đến hậu phương của địch. Trong quá trình đó, đại đội đã đi lạc và tách ra thành hai nhóm, một nhóm quay về báo tin còn một nhóm khác bao vây một tuyến đường của đất nước bên kia.
Tiền trợ cấp hàng tháng luôn được quân đội trực tiếp phát đến tay các chiến sĩ, lúc đó sống chết của Thẩm Trác còn chưa rõ nên tự nhiên chuyện trợ cấp cũng không có tin tức.
“Vậy mọi người đã về nước thế nào?” Ôn Khả Hân tò mò hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT