Trương Phong hung hăng phỉ nhổ, hừ lạnh một tiếng, vẫn là không quên mấy món ăn kia của Ôn Khả Hân, tìm giấy dầu lại đi bộ ra ngoài.
“Hắc hắc, hắc hắc, để mọi người phải chê cười rồi.”
Mấy nhà trong viện, nhà ai có rơi cái rổ, tất cả mọi người đều nghe thấy nhưng Trương Phong lại nghĩ thoáng, nhà ai mà chưa từng cãi nhau đâu? Hắn một chút cũng không quan tâm người khác nói gì.
Chờ Trương Phong đến trước mặt, Ôn Khả Hân nheo mắt nhạn nhạt nói:" Vốn còn định đem bánh bao và gỏi cuốn thừa để sáng mai hâm nóng lại ăn, nếu anh muốn, vậy thì cũng không còn cách nào."
Trong nhà, tiếng khóc than trời trách đất của Trận Lị chợt im bặt, chuyện gì vậy, Ôn Khả Hân đổi tính à?
Trương Phong cười to vào tiếng:" Ha ha ha, em dâu đúng là người hiền huệ hào phóng, Trần Lị nếu có thể hiểu chuyện bằng một nửa của em thì tốt rồi, yên tâm, lần sau ta đi tiệm cơm quốc doanh chắc chắn sẽ không quên phần của cô được."
Ôn Khả Hân gật gật đầu, thong dong xoè tay:" Một lồng bánh bao súp cộng thêm một đĩa gỏi cuốn, tổng cộng là ba đồng bảy mao tiền, dư lại cũng không nhiều lắm, xem như nể tình là hàng xóm nên phiếu gạo với phiết thịt đổi thành tiền mặt là được, ngoài ra còn thêm phí chạy vặt, đưa cho ta một đồng năm là được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play