Chờ Ngô Siêu Phong đi xa, Thẩm Trác đột nhiên mở miệng nói:" Em đừng buồn, nếu thật sự không được…"
“Buồn gì? Em có gì mà phải buồn.”
Ôn Khả Hân cười cười, biểu tình vẫn rất là thản nhiên.
Giấc mơ suốt mười năm, cô làm sao còn suy nghĩ luẩn quẩn gì trong lòng được chứ?
Thẩm Trác vẫn luôn hiểu tính cách Ôn Khả Hân, nhưng hôm nay cảm thấy mình vẫn là quá xem thường cô.
Cô so với trong trí nhớ của hắn còn kiên cường và thông minh hơn rất nhiều.
Tiếp theo, Ôn Khả Hân dẫn Thẩm Trác đến trước mộ thắp hương, đốt tiền vàng mã, hai người mặc niệm trong đầu những lời muốn nói nhưng cả hai đều ăn ý không hỏi đối phương muốn nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play