Lục Ngọc Trân liếc mắt lườm Thẩm Trác, dù bà có nhớ nhung con trai, nhưng lại càng đau lòng cho cháu gái hơn, với lại nếu không phải do con trai bỏ đi liền hai năm chỉ có gửi mỗi thư thì Duyệt Duyệt của bà hiểu chuyện như vậy sao có thể ồn ào không cần ba nữa.
“Xem chuyện tốt mà con làm đi!”
Thẩm Trác tựa vào vách tường, sờ sờ mũi nhàn nhạt nói:" Con cũng không nghĩ tới…" Cũng không nghĩ tới mới mấy ngày như vậy, đã có thể làm ra một đứa trẻ mà!
“Ôn Khả Hân, Ôn Khả Hân có nhà không? Có người trong đại đội của thôn gọi điện thoại cho cô, cũng không rõ là chuyện gì, mau chóng đến nghe đi nhé, nếu chậm sẽ càng mất nhiều phí điện thoại đấy!”
Ngoài nhà, nhân viên công tác quảng lý của khu phố đứng trong viện gọi to hai tiếng.
==
“Nhà họ Ôn các người sao lại thế này, còn ầm ĩ ra vụ án liên quan đến mạng người là sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play