Ôn Khả Hân rất gầy, lúc Ôn Quốc Phú túm cánh tay như bắt lấy một cái gậy gỗ vậy, bộ dáng này có vẻ tuỳ tiện bẻ một cái cũng có thể bẻ gãy ngay lập tức.
“Không nhìn thấy cha mày à, muốn làm phản rồi phải không, mau cùng tao về nhà.”
Ôn Khả Hân cau mày, thử kéo kéo cánh tay, phát hiện thực sự kéo không được đành cưỡng chế đè nén sự khẩn trương trong lòng mà cúi đầu xuống.
Ngõ nhỏ này đã bỏ hoang từ lâu, phía sau là con đường nhỏ, cơ hội duy nhất chỉ có thề chạy về phía trước.
“Con sẽ không trở về!” Ôn Khả Hân cúi đầu, hạ ác tâm cắn mạnh vào đầu lưỡi.
Ôn Quốc Phú nổi giận: “Đến lời nó của cha mày mà cũng không thèm nghe? Cha cực khổ mới nuôi mày khôn lớn như bây giờ, nếu mẹ mày trên trời có linh thiêng thấy mày thế này sẽ tức giận đến mức bật dậy khỏi quan tài mất! Hiện tại gả chồng liền khuỷu tay quẹo ra ngoài, ở nhà họ Thẩm thì có cái gì tốt, sẽ chỉ giống như tao phải trông quan tài thôi!”
Lại là những lời này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT