Ở phương Bắc tháng hai vẫn còn là trong mùa đông, thời tiết vẫn còn rất lạnh.
Mặc thêm áo bông Ôn Khả Hân mới đi ra:"Chuyện này kể ra thì rất dài, mẹ, mẹ còn nhớ mấy ngày trước khi con và Thẩm Trác kết hôn không?"
Trong phòng yên tĩnh một lúc lâu, giọng nói có phần già nua của Lục Ngọc Trân vang lên: “Mẹ già rồi nhưng vẫn còn nhớ mơ hồ, vốn dĩ hai đứa muốn kết hôn ở nông thôn nhưng lúc ấy xưởng luyện kim tới tìm ta, ta còn rất vui mừng vậy mà vừa nói với Thẩm Trác thì hắn lại không quá vui.”
“Đúng vậy, Thẩm Trác hắn……”
Ôn Khả Hân dừng một chút, chưa từng so sánh với trí nhớ xưa cũ, cố gắng tìm những từ để hình dung về Thẩm Trác.
Hắn từ thời niên thiếu đã phải trải qua biến cố gia đình, ở nông thôn phải chịu đựng sự xem thường của người khác, cha lại vô tình vô nghĩa, ban đầu tính tình còn hào sảng nhưng trải qua thời gian đó cũng làm cho tính cách trở nên thay đổi.
Cô mơ hồ còn nhớ rõ lần đầu tiên gặp Thẩm Trác, khi đó cô cũng chỉ mới mười ba tuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT