Tôi Là Chủ Nông Trường Ở Tinh Tế

Chương 14: Cậu lại biến mất nữa à?


5 tháng

trướctiếp

"Tôi không sao, nghỉ một lúc là tốt rồi." Cố Bạch nói với Mộc Mộc. 

Cả ngày cậu chỉ ở trong phòng bếp nấu đồ ăn, trong lúc nhất thời chưa thể thích ứng được mà thôi, chờ tới khi thay đổi thời gian một chút thì sẽ không còn mệt mỏi như này nữa. 

"Anh mua ghế sofa làm gì? Cũng không thể luôn đặt ở chỗ này được? Có thể trả hàng không?" Cố Bạch sờ cái ghế sofa dưới thân, cảm xúc mềm mại kia cho người ta thấy được giá trị của nó. Nếu như đặt cái ghế sofa này trong nhà, khẳng định sẽ rất tốt, nhưng đặt ở trong 1 nhà hàng, vậy thì chả hợp gì cả, còn dễ dàng bị bẩn nữa. 

"Không trả, để cậu nghỉ ngơi." Mộc Mộc kiên trì. 

Nói thật, trong lòng Cố Bạch có chút ấm áp. Lần cuối cùng được người khác quan tâm hình như đã từ rất lâu về trước. 10 năm mạt thế đã dạy cậu cách chiếu cố mình, bỏ qua người khác. 

"Đặt ở đây không hợp, nếu như có thể trả thì trả đi. Đợi lát nữa tôi nấu đồ ăn ngon cho anh. Đương nhiên, vẫn phải trả tiền." Cố Bạch cười nói. 

Nghỉ ngơi một hồi, Cố Bạch cảm thấy sức lực gần như hoàn toàn khôi phục, dặn dò Mộc Mộc trả hàng, sau đó vào phòng bếp bắt đầu nấu bữa tối. Bữa tối hôm nay phong phú hơn rất nhiều, thậm chí còn phong phú hơn cả mấy món bán lúc sáng. Nếu như có khách hàng ở đây, nhất định sẽ chỉ trích Cố Bạch bất công. 

Nhìn bên trong nhà hàng trống trải, Cố Bạch kiểm tra số tiền kiếm được ngày hôm nay, lại nhìn giá cả trên siêu thị, đặt 5 bộ bàn ghế rẻ nhất. Như này thì khách hàng không cần ngồi xổm ăn nữa, cũng có chỗ để ngồi nghỉ ngơi, có khi còn mua thêm đồ ăn. 

Cơm nước xong xuôi, Cố Bạch dọn dẹp bát đĩa, lần nữa dặn dò Mộc Mộc: "Tôi phải off đây. Nếu ngày mai anh còn muốn ăn thì hãy tới đây, tôi sẽ nấu riêng cho anh, đừng đoạt với khách hàng khác nữa nha." 

"Cậu lại biến mất nữa à?" Mộc Mộc vội vàng hỏi, vẻ mặt có chút hoảng hốt, phảng phất như một giây sau Cố Bạch liền sẽ biến mất. 

Biến mất? Cố Bạch nghĩ một hồi mới hiểu rõ ý anh nói là gì, dò hỏi: "Anh không logout sao?" 

Người đàn ông này đến cả tên của chính mình cũng không nhớ, không biết cách off cũng có khả năng lắm. Vậy bình thường y ở đâu? Chẳng lẽ y không biết thế giới này là thế giới giả tưởng à? Tâm của người nhà y rộng như thế sao? 

Nếu như lúc trước đối với sự sơ suất của người nhà Mộc Mộc, Cố Bạch có cảm giảm không thể tưởng tượng được, hiện tại lại dâng lên chút cảm giác tức giận. 

Như vậy là không coi trọng đến độ nào mới có thể để người trong nhà một mực sống trong thế giới giả tưởng? Mặc dù rất nhiều người chọn công việc kiếm tiền trong thế giới thứ hai nhưng mỗi lúc trời tối, họ đều sẽ offline về nhà. Người luôn luôn ở trong thế giới thứ hai như này rất ít. 

"Anh vẫn luôn sống trong này sao?" Cố Bạch hỏi. 

Mộc Mộc suy tư một lúc, lắc đầu: "Không biết." 

Lại là không biết, người đàn ông này... 

Cố Bạch lại hỏi: "Vậy bình thường anh ở đâu?" 

Mộc Mộc chỉ vào 1 tòa nhà cao nhất ở ngoài kia, nói: "Ở đó." 

Tòa nhà kia là địa danh nổi tiếng trong thế giới thứ hai, thuộc sở hữu của hoàng gia Đế quốc, trong đó ngoài chỗ ở còn có cả địa điểm giải trí, trò chơi, là nơi rất nhiều người giàu có thích. Quả nhiên, người trước mặt Cố Bạch rất có tiền. Mặc dù ở trong thế giới thứ hai cũng rất tốt nhưng thường xuyên không off không biết có tạo thương tổn gì tới tinh thần lực hay không. 

"Để tôi dạy anh." Cố Bạch mở bảng điều khiển, chỉ vào cái nút ở góc dưới bên phải: "Ấn nút này là có thể trực tiếp offline." 

Mộc Mộc cũng mở bảng điều khiển của mình ra, nhưng cái nút ở góc dưới bên phải lại là màu xám, cho thấy y không thể offline được. 

Cố Bạch cau mày. Khó trách Mộc Mộc vẫn không off, nút đăng xuất của y không sáng. Tình huống này là như nào? Thế giới thứ hai xuất hiện bug à? Hay có người cố ý? 

Cố Bạch khẩn cấp liên hệ với GM, nói rõ tình huống của Mộc Mộc. 

"Xin lỗi, thông tin người dùng này có quyền hạn tối cao, tôi không có quyền kiểm tra." GM áy náy trả lời. 

Quyền hạn tối cao? Người đàn ông này rốt cuộc có thân phận gì? 

Chẳng qua Cố Bạch không tò mò quá lâu. GM đã nói không thể kiểm tra, như vậy nói rõ thân phận của người nọ không thấp. Có thể vẫn luôn ở trong thế giới thứ hai, đối với y chắc sẽ không tổn hại gì, như vậy là đủ rồi. Nếu lòng hiếu kì quá cao, vậy cậu không thể sống lâu trong mạt thế. 

"Được rồi, anh về nghỉ ngơi trước đi, tôi phải off để nghỉ ngơi." Cố Bạch nói với Mộc Mộc, sau đó đưa người ra khỏi nhà hàng, offline. 

Mộc Mộc đứng trước [Cửa hàng mỹ thực Lam tinh], nhìn chăm chú nhà hàng thật lâu mới quay người rời đi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp