Edit : Tiểu N
Sau khi trở lại hình dáng ban đầu, Tiểu Hắc vẫn có chút ủ rũ, buồn bã. Khi đi ngủ, nó đến phòng tôi, nhảy lên giường và cuộn tròn trong lòng tôi, như nói muốn ngủ cùng tôi.
Tiểu Long cũng mang theo một cái chăn to hơn nhóc, chạy tới và nói nhóc không muốn ngủ một mình. Tôi quay lại nhìn Cát Minh, y nhướng mày và nói: “Anh dám ngủ riêng thử xem?”
Vậy là đêm đó, cả gia đình bốn người chúng tôi không ai ngủ trên giường, vì nhà chúng tôi không có chiếc giường đủ lớn cho bốn người ngủ cùng cả. Chúng tôi đều ngủ trên sàn nhà trong phòng tôi, không cần trải chiếu, chỉ cần hai lớp chăn dày, sàn nhà vốn đã đủ mềm mại và ấm áp rồi.
Kể từ khi bị ép quyên góp lương thực, tôi ít tiếp xúc với dân làng hơn. Đào Mười Lăm thỉnh thoảng đến nhà tôi uống rượu, chuyện gia đình ông ấy cũng rối ren, cuộc sống không suôn sẻ gì. Tôi lật lịch, đã qua một tháng nghỉ ngơi, đã đến lúc đi trồng lúa trong thung lũng rồi.
Với tu vi ngày càng cao, bây giờ tôi có thể phát ra những thứ như tinh thần lực từ cơ thể, giúp tôi nhìn rất xa, dù có vật cản cũng không thành vấn đề. Nhưng hiện tại, khả năng của tôi chỉ nhìn được qua hai bức tường, đứng trong sân nhà có thể nhìn thấy những gì xảy ra ở tam hợp viện.
Thung lũng của tôi là một nơi rất kỳ diệu. Khi tôi vào thung lũng từ nhà, có thể cảm nhận rõ ràng tình hình ở nhà, nhưng nếu sử dụng năm giác quan, thì lại không cảm nhận được bất kỳ sự liên kết nào giữa thung lũng và thế giới bên ngoài. Tôi không thể giải thích điều này, Cát Minh cũng không rõ, y nói rằng không gian này là một hiện tượng rất kỳ diệu, có lẽ là di tích từ thời cổ đại. Hiện nay, người ta chỉ biết sử dụng nó, không ai có thể hiểu được nguyên lý tồn tại của nó, chưa nói đến việc tạo ra không gian mới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT