Edit : Tiểu N
Chiếc xe quân sự màu xanh lá cây đến nơi, từ trên xe bước xuống là những người lính được trang bị đầy đủ vũ khí, những vũ khí thường thấy trên truyền hình. Nhìn qua là biết họ không phải cảnh sát mà là lính từ doanh trại gần đó.
Dưới những nòng súng đen ngòm, chúng tôi ngoan ngoãn buông vũ khí và giơ tay lên đầu. Lúc đó, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
 "Vừa rồi là các người gọi 110 phải không?"
"Đúng vậy, đồng chí. Bọn họ là cướp, đến làng chúng tôi để cướp lương thực." Một người dân làng đã không thể kiên nhẫn hơn, nhanh chóng giải thích. Dù sao thì tối nay đã có ba người chết, chuyện này không còn là vụ xô xát thông thường nữa.
 "Những người này phải không?" Anh ta nhấc chân trong đôi ủng da đen lên đá nhẹ mấy tên cướp bị chúng tôi khống chế.
- "Đúng, chính bọn hắn. Họ đến làng chúng tôi, đòi lương thực và còn mang theo súng. Chúng tôi đã đánh nhau với họ." Dân làng ai nấy đều căng thẳng, vì vào lúc này, không ai muốn bị đưa vào tù. Vào tù rồi có lẽ sẽ không bao giờ được ra nữa. Bây giờ người bên ngoài còn không có đủ ăn, người trong tù thì sẽ ra sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play