Edit : Tiểu N
Khuôn mặt của Cát Minh trông rất xanh xao, uy áp từ con rồng nhỏ vừa qua sợ là đem hắn đả thương, gần nhất thân thể của hắn vốn là không tốt, hơn nữa cái này lăn qua lăn lại, sợ là muốn hỏng.
Quả nhiên, khi rời khỏi sơn cốc, hắn liền “phốc” một tiếng, miệng nôn đầy máu tươi, tôi hơi sợ hãi, Tiểu Hắc gấp đến độ xoay quanh hắn. Cát Minh xua xua tay cho biết bản thân không có việc gì, nhưng chúng tôi đều không tin.
Tôi đem Cát Minh vác trên lưng, Tiểu Hắc vội vàng lùa đàn dê, từ từ đi về nhà. Tối đó, Cát Minh ăn rất ít, Tiểu Hắc đẩy cái đĩa đựng trứng đến trước mặt hắn, biểu thị muốn nhường cho hắn ăn, nhưng Cát Minh chỉ cười và vỗ nhẹ vào đầu nó, sau đó dựa tường chầm chậm đi lên lầu.
Ngày hôm sau Cát Minh ở nhà nghỉ dưỡng, tôi mang theo Tiểu Hắc đi chăn dê, phần việc bón phân cho những khối ruộng lúa dưới đập chứa nước cũng không nặng, sáng nay tôi đã làm xong, trước khi về nhà, tôi đã đi kiểm tra con rồng ở sơn cốc, thằng nhóc này vẫn đang nghiêm túc học hóa hình. Dường như không quá thuận lợi, dù sao không có người dạy, hơn nữa tôi nhìn thấy cái đầu của nó, tôi đoán nó đã qua thời kỳ học hóa hình tốt nhất rồi.
"Hôm nay sao chỉ có mình ngươi?"
" Bằng hữu của ta bị thương rồi, lần sau ngươi phải chú ý kiềm chế uy áp của mình, không thì người bên cạnh sẽ dễ bị ngươi đả thương." Nghĩ đến việc Cát Minh vẫn nằm trên giường, tôi nhịn không được oán trách một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT