Cố Ninh đứng trong không gian, cả người đơ lại, ánh mắt luôn hờ hững của cô lúc này đây tràn đầy khiếp sợ.
Trước mặt cô là một đại dương màu xanh lam, theo lý mà nói, nên gọi nơi đây  là hồ, nhưng cô không hề nhìn thấy điểm cuối của nó. Cô đứng ở bên bờ này không thể thấy được bờ bên kia, chỉ thấy mảng xanh bao la, vô tận.
Dường như bởi sự xuất hiện của cô, đại dương xanh ngắt nổi lên từng lớp sóng vỗ, phát ra từng tiếng rào rạt, như là đang cười đang nói.
Xa xa là rừng cây xanh tươi, bạt ngàn, tiếp đó là từng ngọn núi trùng trùng điệp điệp, ẩn hiện trong làn mây. Từ trong tầng mây còn hiện lên một ngọn thác, như một ngân hà lạc cửu thiên, đứng ở khoảng cách xa, cô cũng có thể nghe rõ tiếng nước chảy.
Còn dưới chân cô là những ngọn cỏ xanh mơn mởn, từng làn gió theo sóng biển lướt qua mũi, mang theo hơi thở trong lành, thoải mái không gì có thể sánh được.
Đây có lẽ là cảnh tượng đẹp đẽ và tráng lệ nhất mà Cố Ninh từng thấy, nhưng cô không có thời gian để cảm kích mà cảm nhận từng đợt gió lạnh truyền từ lòng bàn chân đến thẳng  đỉnh đầu.
Nếu không gian kia biến mất, vậy làm sao cô có thể trở về được thế giới bên kia?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play