Mà lúc này, mẹ Cố ở trong nhà ủ rũ không thôi: “Lão Cố, ông bảo Ninh Ninh học võ thuật gì đó, được thôi, nhưng chính là chúng ta không còn tiền nữa. Tình huống nhà chúng ta như thế nào thì ông biết rồi đấy, chả lẽ lại phải đi mượn tiền tiếp?”
“Tiền lương tháng này của tôi không phải là đã được phát rồi sao.” Cố Tư Nguyên cau mày nói: “Nếu không mượn bác cả, bác hai, còn có Nhạc Châu nữa? Sau này từ từ trả là được.”
Mẹ Cố nói: “Bác cả, bác hai bên kia thì không sao, nhưng bên Nhạc Châu… hôm trước vừa gọi điện giục chúng ta.”
Ba Cố thở dài, an ủi mẹ Cố: “Để tôi nghĩ cách vậy.”
Bên này, Cố Ninh đang ngồi xe Phương Pháp đi về phía bệnh viện.
Khi ngồi trên xe, cô đã đem găng tay tháo ra, để lộ bàn tay còn đang được băng bó.
Phương Pháp ngạc nhiên, nhưng cũng không hỏi. Bây giờ anh đối với Cố Ninh có cả một bụng nghi vấn, nhưng kỳ quái chính là, thái độ của Cố Ninh với anh vô cùng tùy tiện, theo lý mà nói hẳn anh phải cảm thấy bực bội. Nhưng chính là một chút bực bội anh cũng không thấy, lại còn ma xui quỷ khiến thế nào lại nghe theo lời Cố Ninh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT