Cố Ninh có chút kinh ngạc, Trình Minh cũng chưa kịp nói gì đã bị giả đạo trưởng không hề khách khí đem túi lòng đỏ trứng sấy trong tay Hoàng Mộng qua, một bên cười tủm tỉm nói: “Vẫn là các ngươi có lương tâm.” Giả đạo trưởng lời này tự nhiên là có ý khác, vừa rồi nếu ở bên ngoài không phải Cố Ninh phản ứng mau lẹ, nhắc nhở bọn họ, bằng không bọn họ đến một cái mạng cũng không chạy thoát. Hiện tại còn có thể an toàn đứng đây đều là nhờ Cố Ninh, vậy mà mấy người kia tìm được đồ ăn lại không chia cho cô, thực sự khiến người ta phải buồn lòng.
Bên kia có vài người nghe được điều này, tức khắc biểu cảm trên mặt có chút biến hóa.
“Mộng Dao, tóc cậu sao lại thành như thế này?” Trình Minh lại là giật mình nhìn Hoàng Mộng Dao nói.
Cố Ninh cũng phát hiện mái tóc dài của Hoàng Mộng Dao đã bị cắt thành mái tóc ngắn, mà hình như người cắt kỹ thuật không được tốt lắm, mái tóc bị đến nham nhở.
“Là Tạ Vũ Hồng cắt giúp.” Hoàng Mộng Dao có chút không được tự nhiên, theo bản năng sờ sờ mái tóc, lại chỉ sờ được mái tóc ngắn, tức khắc có chút xấu hổ thả tay xuống.
“Đẹp lắm.” Cố Ninh nói.
“Phải không? Cảm ơn.” Hoàng Mộng Dao có chút kinh hỉ nhìn Cố Ninh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT