Lưu Hân cảm thấy ủy khuất không chịu được, đang không biết làm sao, đột nhiên nhìn thấy Cố Ninh nhìn qua bên này, còn gật gật đầu giống như cổ vũ, cô ấy lập tức cảm giác tràn ngập dũng khí, nhấp miệng nói với người phụ nữ kia:
"Đây là quy định của chúng tôi, nếu cô không muốn tuân thủ thì có thể mang theo con của cô rời đi."
Người phụ nữ kia thấy Lưu Hân kiên cường như vậy, lại nhìn nam nhân ở cổng lớn ghìm súng như hổ rình mồi liếc về bên này, ngữ khí liền không khỏi mềm xuống: "Ai da, tôi còn không phải là hỏi một chút thôi sao. Bảo Bảo, con ngoan, tự mình cùng cô đi vào uống cháo đi!"
Lưu Hân dắt hai đứa trẻ tầm bốn năm tuổi đi vào bên trong, không nhịn được nhìn lại chỗ Cố Ninh vừa đứng, không nghĩ rằng nơi đó đã không còn ai, không khỏi có chút mất mát.
"Cảm ơn, cảm ơn!" Những người già tới uống cháo không ngừng nói lời cảm ơn.
Mẹ Cố cười ha hả nói: "Không có việc gì! Mọi người uống xong không đủ no lại đến múc thêm, bao no! Bên kia có bàn ghế, mọi người đều ngồi vào bên kia ăn đi."
Những người này vốn là ôm tâm trạng thử vận may, hơn nữa còn có xe đón đưa, liền đều tới thử xem, không nghĩ là thời điểm này còn có người chịu làm việc thiện!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT