Trang Thần không chút khách khí lấy từ ba lô của Cố Ninh một cái bánh mì, rồi thô lỗ xé mở đưa vào miệng, một bên nhai nuốt, một bên nói không rõ ràng: “Trước khi bắt đầu, tôi nói trước tính tình tôi không tốt. Bất cứ khi nào, chỉ cần tôi khó chịu, đều có khả năng cho hai người xuống xe.”
Phương Pháp nhíu mày, đang muốn nói chuyện, liền nghe được Cố Ninh sảng khoái nói: “Không thành vấn đề.”
Nói xong từ ba lô lấy ra thuốc men, nói với Trang Thần: “Trước tiên đem miệng vết thương của cô xử lý một chút đi.”
“Nghiêm túc mà nói, cô lấy từ đâu ra mấy thứ này? Nhiều đồ ăn như vậy, lại còn có đủ các loại thuốc men.” Trang Thần cầm một lọ cồn nói.
“Vận khí tốt.” Cố Ninh nói xong đem tay Trang Thần lại gần, bắt đầu xử lý miệng vết thương.
Cố Ninh cho rằng một vết thương to như vậy trên tay của Trang Thần, mà cô không hề kêu ca gì, hẳn là không sợ đau. Nhưng toàn bộ quá trình xử lý miệng vết thương Trang Thần la hét chói tai.
Phương Pháp nghe phía sau phát ra tiếng kêu thảm thiết như vậy cảm thấy Trang Thần như đang ở bị tang thi cắn xé vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT