Một đám người ngay cả sức lực nói chuyện cũng đều không có, trở lại lều trại ngả đầu liền ngủ.
Cố Ninh nhìn các đội viên liên đội ba bên kia vào vị trí rất nhanh, sau đó cô bỗng phát hiện giống như đã lâu cũng chưa nhìn thấy Quý Cửu Trạch, theo bản năng buột miệng thốt ra: “Đội, đội trưởng của chị đâu?”
Cố Ninh thiếu chút nữa buột miệng thốt ra đội trưởng đi đâu vậy.
"Tôi đánh cho anh ta hôn mê rồi." Dịch Thiếu Khanh nói.
Cố Ninh cho rằng mình nghe lầm: "Cái gì?"
Dịch Thiếu Khanh bất đắc dĩ nói: "Khi chúng tôi từ thủ đô lại đây, anh ta cũng đã ba buổi tối chưa chợp mắt, ngày hôm qua lại từ thủ đô bay qua, bên này tình hình như vậy, anh ta tuyệt đối sẽ không bò đi ngủ, nhưng nếu anh ta còn không đi nghỉ thân thể sẽ suy sụp, cho nên tôi nhân lúc anh ta không chú ý liền đánh ngất anh ta. Sau đó gọi người nâng anh ta vào trong lều trại."
Cố Ninh có chút không biết nói gì, cũng bởi vì Quý Cửu Trạch đối với Dịch Thiếu Khanh không hề phòng bị nên mới có thể bị hắn đắc thủ. Trách không được cô hơn nửa ngày đều không có nhìn thấy Quý Cửu Trạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT