Cố Ninh nhìn thấy ở đằng xa kia là một mảng mây đen, hai mi nhăn lại, nếu trời thật sự đổ mưa, lượng mưa chỉ sợ là không nhỏ, chỉ e rằng đối với kế hoạch cứu viện này sẽ sinh ra ảnh hưởng.
Đội ngũ như cũ vẫn đi tiếp đến nơi có cái hồ kia.
Nửa giờ sau, từng hạt mưa theo nhau rơi xuống đất, không biết ai ngẩng đầu hô lên: “Mưa lớn!”
Giọng nói vừa dứt, trong nháy mắt mưa tầm tã càng lớn hơn, kéo theo tiếng sấm ầm ầm và mây đen dày đặc trút hết xuống dưới, rất nhanh tất cả đều bị bao phủ trong màn mưa.
Bốn tiểu đội ở phía trước theo bản năng chạy đến đứng dưới một tòa nhà để tránh mưa.
“Các cậu đang làm cái quái gì vậy? Hiện tại còn có thời gian để tránh mưa?” Tam Ca nhìn bọn họ quát.
Bọn họ quay lại, lúc này mới phát hiện đội Tam còn có đội của Trương Ký đều đứng yên trong màn mưa, có điều bên đội Tam một chút nước dính vào cũng không có, mưa tầm tã rơi xuống, nhưng tất cả đều dừng cách đỉnh đầu bọn họ một mét, ở không trung bắn ra từng đóa bọt nước, cảnh này phá lệ kỳ dị mà mỹ lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT