“Cảm ơn đội trưởng.” Cố Ninh chân thành cảm ơn anh.
Quý Cửu Trạch nói: “Vậy mời anh đi ăn tối.”
Cố Ninh sửng sốt một chút, sau đó tự tin nói: “Đội trưởng, anh quên rồi sao? Tôi không mang theo tiền.”
Buổi trưa, Quý Cửu Trạch đưa Cố Ninh đến một nhà hàng cổ kính của Trung Quốc, không gian rất yên tĩnh, trong đó không có tiền sảnh, tất cả đều là phòng đơn được ngăn cách bằng bình phong.
Các món ăn rất tinh xảo, ngay cả chén đĩa rất đặc biệt, thậm chí đôi đũa còn là đồ bằng bạc.
Quý Cửu Trạch thích đồ ngọt, Cố Ninh thích đồ cay, vì vậy một nửa món anh gọi là món ngọt, một nửa là món cay, sau đó lại gọi thêm hai đĩa cải thìa. Nhà bếp có lẽ chưa bao giờ thấy kiểu gọi món như vậy như vậy bao giờ.
Sau khi Quý Cửu Trạch gắp một ngụm sườn chua ngọt, đột nhiên nói: “Sườn chua ngọt lần trước em làm rất ngon.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play