Những người khác thấy thế thì lập tức bình luận sôi nổi, ban nãy họ còn hâm mộ lẫn ghen tị với Tưởng Du, giờ thì không chút che giấu sự vui sướng khi người khác gặp họa.
“Nếu cô Tưởng không phủ nhận thứ này không phải của cô thì phiền cô trả nó lại cho chủ nhân của nó đi.” Trang Thần trực tiếp duỗi tay ra trước mặt Tưởng Du, còn ngoắc ngoắc tay ý bảo cô ta đưa chiếc bát gốm kia đưa lại cho mình. Thực sự một chút thể diện cũng không để lại cho cô ta.
Không ai đánh nhưng Tưởng Du có cảm giác như bị mười mấy người tát liên tiếp vào mặt mình, nóng rát vô cùng.
Xung quanh phòng nghỉ phải có mấy chục người đứng xem náo nhiệt khi người khác gặp họa. Dưới những ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình, Tưởng Du cứng đờ lấy hộp gấm đưa cho Trang Thần, cô ta thở dốc, còn muốn nói mấy câu giải thích nhưng cầm được đồ trong tay, Trang Thần đã lập tức xoay người rời đi. Cố Ninh chỉ liếc nhìn cô ta một cái, đáy mắt vừa thể hiện sự châm chọc vừa lạnh lẽo khiến phía sau lưng Tưởng Du phát lạnh.
Hơn nửa ngày sau cô ta mới tỉnh lại, cắn răng chạy ra khỏi phòng, đuổi theo hướng Cố Ninh vừa rời đi.
Hà Hữu Bình nhìn một lúc rồi vào phòng nghỉ của đạo diễn hỏi: “Đạo diễn, tiết kia bây giờ như thế nào đây? Có chiếu nữa không?”
Đạo diễn nhìn anh ta như kẻ ngốc, sau đó nói: “Chiếu! Đương nhiên là chiếu rồi! Bây giờ cậu đi nói lại với mọi người chuyện vừa nãy một lần, xong lan truyền chuyện này ra cho tôi. Lúc biên tập lại cũng chú ý lấy cái này làm trọng điểm.” Hai mắt đạo diễn như phát sáng: “Rating lần này không cao tôi đi đầu xuống đất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT