“Tìm Tưởng Du à. Nó còn chưa về đâu. Hiện tại nó đang ở bên ngoài. Cô là ai vậy…” Tưởng Nhạc Châu còn chưa nghe giải thích đã thấy điện thoại bị cắt đứt.
“Ai vậy?” Lâm Mỹ Phượng hỏi.
Tưởng Nhạc Châu nói: “Không biết là ai… Hình như là tiếng Cố Ninh, nhưng cũng không giống lắm.”
Lâm Mỹ Phượng nghe bảo là tiếng Cố Ninh tinh thần trở nên tỉnh táo: “Con bé Cố Ninh này, trở về cũng không tới đây một chuyến. Thật là, chẳng lẽ vẫn muốn chúng ta là người lớn tới tìm nó hay sao?”
Tưởng Nhạc Châu bất mãn nói: “Bà bớt tranh cãi đi. Cố Ninh mới trở về, cũng không biết khổ như thế nào. Tôi chỉ có một đứa cháu gái ngoại, bà không nói được vài lời dễ nghe hay sao? Kể cả chúng ta sang thăm nó thì thế nào?”
Lâm Mỹ Phượng cười lạnh nói: “Vâng vâng vâng, người trẻ không tới thăm người già thì người già phải đến thăm người trẻ.”
Tưởng Nhạc Châu lười tranh luận với bà, gọi điện tới nhà Cố Ninh, định hỏi tình hình gần đây của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play