Cố Ninh thấy ông như vậy thì buồn cười, đưa cái gói nhỏ cho ông: “Ông cầm trước cho đỡ thèm đi.”
Giả đạo trưởng liên tục xua tay: “Đừng đừng đừng, cô giữ an toàn hơn. Tí về tôi lại xem tiếp, không sợ không cẩn thận làm vỡ mất. Đi dạo xong được không? Đi dạo xong chúng ta trở về.”
Cố Ninh mua được hai món lớn, tâm tình tốt lại không chịu buông cơ hội phát tài này nên giả vờ không thấy được vẻ khó chịu của Giả đạo trưởng, kiên trì đi dạo nửa tiếng, dùng vật tư đổi được vài món vô cùng đáng giá, lúc này mới lên đường về nhà.
Cố Ninh trên đường trở về đều suy nghĩ sẽ dùng những đồ vật này như thế nào. Thoáng cái từ kẻ nghèo thành người giàu, cô cũng có chút cảm giác không trân thật.
Tuy nhiên khóe miệng cô vẫn duy trì nụ cười bí hiểm khiến tất cả mọi người đều giật mình. Đương nhiên họ không biết trong lòng cô nghĩ gì, chỉ cho rằng Cố Ninh rất thích sợi dây chuyền kim cương đó.
Chung Húc cũng đã quay về sớm, thở dài nói: “Ông lão có cháu trai lớn bằng Hướng Dật nhưng tính tình rất tệ. Ông lão tuổi đã cao, lại có đứa cháu trai như vậy cũng rất khổ.”
Bọn họ nói vài câu rồi chuyển đề tài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play