Điểm đánh dấu của cô vẫn còn, nhưng nước đã rút đi khoảng nửa mét, xem ra lượng dị năng chữa trị cho mẹ Cố vô cùng nhiều. Cố Ninh cau mày, trở về thế giới mạt thế.
Bây giờ đã là tám giờ sáng, mặt trời giờ mới xuất hiện, mọi người đều còn đang lười biếng ngủ trên giường không muốn dậy.
Cố Ninh nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, ba mẹ Cố vẫn còn đang ngủ. Đang chuẩn bị vào thì cô nghe thấy tiếng cãi vã nhỏ, cô liếc sang, khựng lại rồi đóng cửa đi về phía trước sân.
Cô cũng không đẩy cửa đi ra ngoài mà đúng trên cửa sổ nhìn xuống, Hoàng Mộng Dao đang nói chuyện với một cô gái nhìn khá quen.
Cô gái kia giữ chặt tay Hoàng Mộng Dao, một tay khác cầm một túi bánh mỳ: “Mộng Dao, bây giờ cậu đi theo bọn họ không cần lo ăn lo uống, lại còn thức tỉnh được dị năng, cậu không thể nói chuyện giúp tớ sao? Cho tớ đi cùng mọi người đi, tớ có thể hỗ trợ làm việc mà.”
Hoàng Mộng Dao mặt mày khó xử: “Thực sự không được…”
“Tại sao lại không được?! Hay cậu sợ tớ vào đó sẽ cướp vị trí của cậu?” Cô gái kia đột nhiên chau mày, thấy sắc mặt Hoàng Mộng Dao thay đổi thì hạ giọng cầu xin: “Dao Dao, chúng ta là bạn tốt mà, từ khi chạy thoát khỏi trường học ra không phải chúng ta vẫn nương tựa vào nhau sao? Chẳng lẽ cậu nỡ nhìn thấy tớ chết vì đói sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT