Đồ uống cùng rượu bia đều được Giả đạo trưởng dùng đá ướp lạnh.
Tuy rằng không có thịt nhưng có cơm nóng hổi, còn có bia ướp lạnh, hơn nữa bây giờ đang là mạt thế nên mọi người đều cảm thấy quý trọng.
Tam Ca tạo ra hai cái bàn dài. Đám trẻ con ngồi ở bàn khác, nhìn thấp hơn hẳn cái bàn.
Trong không khí náo nhiệt đột nhiên vang lên tiếng nức nở nhỏ.
Tam Ca theo tiếng khóc nhìn qua thì thấy một cậu bé tầm mười một, mười hai tuổi vừa ăn cơm vừa khóc.
Anh cười hỏi: “Nhóc con, ăn cơm ngon vậy sao lại khóc?”
Cậu bé kia khịt mũi, lau nước mắt trả lời: “Em thấy nhớ mẹ em…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT