Phương Pháp cảm thấy có một làn gió mát lạnh tràn vào vết thương, sau đó nơi đó truyền tới một cảm giác vô cùng ngứa ngáy. Anh cố gắng kiềm chế không lui lại, ánh mắt nhìn vào bàn tay ko ngừng xuất hiện ánh sáng xanh của Cố Ninh. Anh rất muốn hỏi cô đây là cái gì nhưng thấy cô đang nhắm nghiền hai mắt, biểu cảm chăm chú, sợ làm phiền đến cô nên anh chỉ có thể nuốt lại những hiếu kì muốn hỏi.
Cố Ninh nhắm mắt, chỉ để lại một bên sườn mặt với anh. Làn da cô tái nhợt, nhìn như bị bệnh, vẫn là khi cô để tóc đen nhìn khỏe mạnh hơn nhiều. Phương Pháp yên lặng nghĩ, tiếp tục nhìn cô, ngũ quan nhỏ nhắn… Dù cô không xinh đẹp đến mức xuất chúng nhưng cũng không quá mờ nhạt khi lẫn trong đám đông.
Trước kia khi cô để tóc đen nhìn thân thiện hơn rất nhiều, còn thường xuyên trò chuyện với anh, nhưng từ khi tóc cô thành màu vàng kim, tính cách cô cũng trở nên khác hẳn, ít khi nói chuyện với người khác, tạo nên cảm giác xa cách, mà khi nói chuyện cũng vô cùng lạnh nhạt.
Anh cảm thấy vô cùng kỳ lạ, không biết có phải ảo giác không, thái độ của Cố Ninh lần này đối với anh thân thiết hơn rất nhiều.
Đương nhiên anh không biết, Cố Ninh thân thiết với anh bởi vì chính anh ở thế giới khác.
Phương Pháp nhìn lông mi Cố Ninh hơi rung lên thì vội vàng dời tầm mắt. Ánh mắt vô tình nhìn vào vết thương trên đùi mình lại càng khiếp sợ hơn, không còn vết thương nào cả: “… Này…”
Cố Ninh một lần nữa quấn vải quanh đùi Phương Pháp, vừa làm vừa nói: “Đây là dị năng của tôi. Dị năng hệ chữa trị.” Cô quấn nó như ban đầu rồi tiếp tục nói: “Tôi muốn anh làm như vừa mới được phẫu thuật xong. Nếu có quá nhiều người biết về dị năng này của tôi thì sẽ rất phiền toái.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play