Nhưng tay cậu ta vừa mới giơ lên thì cùng lúc đó cũng có một tiếng ‘phiu’ vang lên, chỉ trong nháy mắt, đầu Cung Mộng Long vâng lên một tiếng nổ… Cậu ta còn chưa kịp làm tư thế tránh né đã bị tiêu diệt, đồng thời đèn đỏ trên ngực cũng lóe sáng.
Đám binh lính ngay sau Cung Mộng Long cũng đề choáng váng, trơ mắt nhìn khói trắng bay ra từ bộ đồ đặc chế.
Địch Tuấn là người phản ứng đầu tiên, hô to một tiếng: “Có mai phục! Mau trốn đi!” Đồng thời cậu ta tìm thấy một thân cây gần nhất để ẩn nấp.
Đám binh lính cuối cùng cũng phản ứng lại, nhưng cũng không nhanh bằng của Cố Ninh. Cô không cần nhắm bắn mà chỉ mất vài giây đã khiến đám binh lính đang chạy trốn trở thành mấy cục nhả khỏi. Một khi trên người xuất hiện làn sương cũng chính là lúc người đó bị loại.
Cung Mộng Long nhìn thấy liên tiếp có đồng đội bị bắn chết, bao gồm cả mình thì chửi thề ba câu, nhưng đối phương ở nơi nào cậu ta còn chưa thấy liền không nhịn được chửi thêm mấy câu: “Con mẹ nó, chúng ta bị mai phục!”
Lưng Địch Tuấn dán chặt vào thân cây, cảm giác sau lưng mình lạnh căm căm, khắp nơi đều chảy mồ hôi lạnh, tim đập liên hồi. Vừa rồi người bên cạnh cậu bốc khói làm cậu tưởng là mình, thiếu chút nữa bị hù chết. Cậu đoán phát súng kia đáng lẽ là nhắm vào mình, nhưng không ngờ lúc đó có người lao ra nên mới may mắn chạy thoát.
Cậu nhìn vào vị trí trống trên đất mà ban nãy Cung Mộng Long cũng hai người đội Một và một người đội cậu bị bắn đang bốc khói, hiển nhiên họ bị loại khỏi cuộc chiến này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play