Giả đạo trưởng trong lòng gào thét, Cố Ninh cô ăn không vào thì tôi ăn!!!
Cố Ninh xưng chúng tôi chứng tỏ bao gồm cả bọn họ, tuy rằng canh thịt đáng quý nhưng lời Cố Ninh nói vẫn cao hơn. Giả đạo trưởng cũng không dám vì một bát canh mà làm điều gì ngu ngốc trước mặt cô.
Mặt ông bởi vì không được ăn canh thịt mà biểu cảm vô cùng thống khổ, cảm giác giống  như đau buồn vì cái chết của đồng bạn.
“Thật là đáng tiếc.” Cô gái có má núm đồng tiền nhìn bát canh trong tay mà tiếc nuối, nói: “Canh ngon như vậy, về sau cũng chưa chắc còn cơ hội để uống.”
Không biết vì điều gì, Hướng Hứa nhìn cô ta mang bát rời đi, lại nghĩ đến biểu cảm khi nói chuyện cả cô ta ban nãy, cô bé liền cảm thấy sợ sởn tóc gáy. Tuy rằng không biết Cố Ninh vì điều gì mà không cho bọn họ uống nước thịt, nhưng chắc chắc là cô có lý do riêng của mình. Mà những người khác cũng bởi vì tín nhiệm Cố Ninh mới có thể nhịn xuống cảm giác thèm ăn của bản thân.
Sau khi Cố Ninh cự tuyệt, cô ta cũng không có tới tìm cô nữa, ngồi một góc nói chuyện vui vẻ với mấy người trẻ tuổi khác.
Một giờ sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play