Rất nhanh, những người khác cũng cảm thấy có chút gì đó kỳ quái, nhưng mạt thế còn có thể diễn ra được thì còn có gì không thể nữa chứ.
Cô gái có má núm đồng tiền tựa như nhìn ra đc nghi ngờ của Cố Ninh, ngượng ngùng nói: “Nơi này của chúng tôi đã lâu lắm rồi không có người còn sống tới.”
“Mấy người vẫn luôn ở đây từ khi mạt thế xảy ra?” Cố Ninh bị họ đưa đến một chỗ đất trống, ngồi xuống nghỉ ngơi, như là thuận miệng hỏi.
“Đúng. Ban đầu chỉ có vài người, sau càng ngày càng nhiều người tìm đến, có người ở lại cũng có người rời đi. Hiện tại chỉ còn lại chúng tôi, chúng tôi lá gan nhỏ, không dám mạo hiểm ra ngoài, mọi người đến chúng tôi thực sự rất hoan nghênh.” Cô gái có má núm đồng tiền cười nói.
Trương Tiêu Bạch tò mò nói chen vào: “Các cô nhiều người như vậy, đồ ăn kiếm đâu ra?”
Cô ta mỉm cười: “Thỉnh thoảng chúng tôi sẽ ra ngoài kiếm chút đồ ăn.”
Trương Tiêu Bạch nói: “Bên ngoài nhiều tang thi như vậy, kiếm đồ ăn chắc cũng không dễ dàng gì nhỉ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT