Trong phút chốc, nhịp tim của Đàm Mặc như ngừng đập.
Chiếc nhẫn mà Kiều Lam bện cho anh đã đứt mất.
Một đoạn liễu nhỏ rơi ra từ ngón tay, lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay của Đàm Mặc.
Đó là lý do tại sao anh không nên hy vọng xa vời. Anh chẳng thể nào có được những thứ lâu dài hơn nữa. Nhìn xem, chẳng qua là một chiếc nhẫn nho nhỏ mà thôi, mới chỉ một phút đồng hồ đã bị đứt mất.
Đàm Mặc không muốn nghĩ như thế, quá buồn đau và khổ sở. Nhưng một khi đã có suy nghĩ như vậy, sẽ bắt đầu có nhiều ý nghĩ tương tự không ngừng ăn mòn tâm trí hơn. Đối với người bình thường mà nói, chẳng qua là vì dùng sức quá mạnh, cây liễu lại quá dễ đứt nên tự nhiên đứt mất thôi. Nhưng Đàm Mặc thì luôn nghĩ đến một vài thứ thừa thãi.
Nhành liễu bị đứt hệt như tượng trưng cho điều gì đó, giống như một ngày nào đó bọn họ cũng sẽ đột ngột dừng lại như vậy…
Đàm Mặc nắm lấy nhành liễu mảnh. Kiều Lam bên cạnh lại bị anh dọa hết hồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT