Có một cách trêu chọc người khác gọi là tự nhiên trêu.
Theo như suy nghĩ của Đàm Mặc thì anh rõ ràng chỉ ăn ngay nói thật mà thôi. Anh thật sự nghĩ như thế nên cũng nói như vậy.
Ban đầu vì không dám để Kiều Lam biết tâm tư của mình, bất luận là chuyện gì Đàm Mặc cũng sụt sùi chịu đựng. Bây giờ cuối cùng hai người cũng ở bên nhau, Đàm Mặc nhanh nhạy phát hiện ra rằng chẳng những Kiều Lam không ghét kiểu suy nghĩ thẳng thắn thế này, mà hơn nữa, cô còn rất thích. Vậy nên theo lẽ dĩ nhiên anh phải nói ra.
Thức dậy sớm, đến trường sớm, chẳng phải là vì quá nhớ nên không chờ đợi được sao?
Đàm Mặc nói một cách tự nhiên nhưng Kiều Lam lại bị anh trêu chọc mà không được báo trước.
Bạch Ngọc đi theo phía sau Kiều Lam, đang chuẩn bị nói chuyện thì tình cờ nghe được lời Đàm Mặc nói. Đáng thương thay cho Bạch Ngọc - một con chó độc thân, sáng sớm chưa được ăn gì đã bị thồn cho một bụng cơm chó.
Cô ấy vừa đau xót vừa không cầm được nghi ngờ. Không phải trước kia học thần tiết chế lắm hả? Sao vừa nghỉ đông xong một cái là bỗng bắt đầu thể hiện một cách quang minh chính đại thế chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play