Hai người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau. Thằng nhóc trước mắt này là đứa nhỏ mà anh và Văn Dục Nguyệt mong chờ đã lâu, Tần Duệ Tiêu cẩn thận chạm vào mặt bé, bắt chuyện trước: “Xin chào, nhóc con.”
Thằng nhóc hùm một tiếng, nhăn mặt nhỏ để đáp lại. Tần Duệ Tiêu chọc chọc chiếc tã lót đang quấn chặt của nhóc: “Ba con ở bên cạnh con, nhưng bọn họ quấn chặt quá, con không quay sang nhìn được.”
Em bé cố sức giãy dụa, tã lót cũng không chút nhúc nhích, chứng minh lời Tần Duệ Tiêu nói không sai.
“Lát nữa nhìn ba nhỏ sau nhé.”
Em bé cố gắng giãy dụa rồi từ bỏ. Tầm mắt của nó từ đầu tới cuối vẫn đặt trên người Tần Duệ Tiêu, mặc cho mẹ Tần và mẹ Văn ở bên cạnh trêu chọc, nhóc con cũng không chịu rời mắt.
Mẹ Tần có chút ghen tị: “Thằng nhóc thối này có gì tốt, bé cưng nhìn nó chằm chằm mà không thèm chúng ta.”
Tần Duệ Tiêu vẻ ngoài thì tỏ ra thơ ơ nhưng trong lòng có chút đắc ý, ra vẻ dè dặt nói: “Chắc là bởi vì con thường xuyên đọc truyện cho cục cưng nên nó nhớ được giọng nói của con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT