Trước cửa phòng họp, Tần Duệ Tiêu và Ngụy tổng oan gia ngõ hẹp đụng mặt nhau. Tần Duệ Tiêu gật đầu với người kia một cái, sau đó đi vào trong phòng họp trước.
Hiện tại, Ngụy tổng không thể duy trì phong độ thường ngày, sắc mặt co giật, giả vờ bình tĩnh ngồi xuống.
Hạ Lãng vẫy tay với Tần Duệ Tiêu, ý bảo anh lại chỗ anh ấy. Tần Duệ Tiêu đi tới, Hạ Lãng nhẹ giọng hỏi: “Chuyện trong nhà đã giải quyết xong chưa?”
Tần Duệ Tiêu gật đầu: “Tôi và Văn Văn không có vấn đề gì, tất nhiên đã giải quyết xong rất dễ dàng.” Hạ Lãng thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Vậy là tốt rồi. Lúc tôi và Lạc Chương nhìn thấy tin tức cũng không tin đó là sự thật. Bình thường hai người thích rải cơm chó như vậy, nếu nói thân phận thật sự của cậu là một người bán sỉ thức ăn cho chó tôi cũng sẽ tin, nhưng hết lần này tới lần khác nói cậu là diễn viên, ai mà tin chứ?”
Tần Duệ Tiêu hừ cười: “Kết quả của buổi đấu thầu cũng không ngăn được cái miệng cậu.”
Hạ Lãng vừa nghe lời này, nhất thời đau khổ: “Không phải chứ anh Tần, em vừa quên đi một lúc, anh lại làm cho em nhớ tới rồi.” Anh ta đang chuẩn bị tiếp tục châm chọc vài câu, nhân viên công tác dẫn các ủy viên của hội đồng thẩm định đi vào, Hạ Lãng lập tức ngậm miệng lại.
Tần Duệ Tiêu thu lại biểu tình, hơi trầm mặc. Anh tự tin vào tính kỹ thuật và tính thương mại của hồ sơ công ty mình, nhưng chưa đến thời khắc cuối cùng, kết quả vẫn chưa được xác định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT