Tần Duệ Tiêu gật đầu, vẻ mặt thành khẩn: “Em nói không sai, anh quả thực phải có trách nhiệm. Cho nên anh sẽ lấy chăn bông mang qua đây cho em.”
Văn Dục Nguyệt rụt rè gật đầu: "Đi đi."
Tần Duệ Tiêu đứng dậy đi đến phòng bên cạnh mang chăn bông của bạn nhỏ qua đây, sau khi trở về phòng, thì thấy bạn nhỏ đã tự giác nằm xuống, hơn nữa hai tay còn đặt ở hai bên mà nằm thẳng tắp, như thể ai cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể cạy cậu từ chỗ này mà lôi đi đâu được hết.
Tần Duệ Tiêu ho nhẹ một tiếng, để cố giấu đi nụ cười trên môi, anh bắt đầu đắp chăn cho cậu.
Bạn nhỏ nhắm mắt lại, nói một câu: "Chúc ngủ ngon."
“Ngủ ngon.” Tần Duệ Tiêu cúi đầu sờ trán cậu, nghiêng người tắt đèn ngủ ở đầu giường.
Sau khi Văn Dục Nguyệt nghe thấy động tĩnh xung quanh, sau đó thì không còn động tĩnh gì nữa. Cậu giơ tay lên che trán rồi giương nanh múa vuốt trong bóng tối.
Bọn họ đều là người có tên trên tờ giấy đăng ký kết hôn, nếu Tần Duệ Tiêu dám hôn, thì cậu cũng dám hôn! Ngày mai sẽ khiến anh đẹp mặt!
Ầm ĩ một lúc, thì con sâu buồn ngủ đã bao trùm lấy cậu, mí mắt của Văn Dục Nguyệt càng lúc càng nặng, hơi thở cũng dần đều hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play