Văn Dục Nguyệt ở lại nhà họ Tần được một tuần rồi. Một tuần này nhà họ Tần ngày nào cũng tìm mọi cách nấu đủ loại món ngon cho cậu, nuôi đến nỗi cả mặt Văn Dục Nguyệt đều tỏa sáng.
Văn Dục Nguyệt cảm thấy cậu không thể ở đây thêm được nữa, cơ thể cậu bây giờ đã tốt hơn rồi, nếu còn ở lì lại nhà họ Tần thì làm phiền người ta quá. Vậy nên cậu nói với Tần Duệ Tiêu rằng cậu muốn trở về trường học.
Tần Duệ Tiêu khẽ chau mày: “Có chuyện gì thế? Cậu ở đây có chỗ nào không thoải mái sao?”
Văn Dục Nguyệt nhanh chóng lắc đầu: “Không phải đâu. Cơ thể tôi đã phục hồi tốt lắm rồi, cũng nên trở về đi học.” Người nhà họ Tần đối xử với cậu rất tốt, bố Tần mẹ Tần chưa bao giờ mặt nặng mày nhẹ, lúc nói chuyện với cậu lúc nào cũng cười. Mà người đàn ông trước mắt này thì lại đối xử với cậu càng tốt hơn nữa, chẳng những mua lại cho cậu một chiếc điện thoại để bồi thường, còn giúp cậu gắp thức ăn, cùng cậu chơi game… những chuyện anh làm vì cậu muốn kể cũng kể không hết.
Tần Duệ Tiêu trầm ngâm: “Đúng là chỗ này cách trường học hơi xa. Tôi còn có một căn nhà ở trung tâm thành phố, lát nữa chúng ta chuyển đến đó sống đi, chỗ đó gần đại học D, cậu muốn đi học cũng tiện.”
Văn Dục Nguyệt ngơ ngác, cậu có nghĩ cũng không nghĩ được mọi chuyện sẽ phát triển theo hướng này, liền nhanh chóng từ chối: “Sếp Tần, không cần đâu ạ. Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng tôi không thể tiếp tục sống ở nhà anh được nữa, nếu tiếp tục thì phiền phức đến mọi người quá. Tôi sống ở trường học là được rồi.”
Tần Duệ Tiêu im lặng suy nghĩ: Có chút rắc rối rồi, con chim nhỏ sắp tới tay thế mà lại muốn bay đi mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play