Tôi sẽ chết sao? Trước mắt Văn Dục Nguyệt dần tối đi, cậu vẫn còn ý thức mà suy nghĩ miên man.
Bên tai vọng đến tiếng kêu khóc đau khổ của ba mẹ, nhưng ngay cả sức lực nhúc nhích ngón tay để an ủi ba mẹ cũng không có.
Ở bệnh viện, sau khi trải qua hơn mười năm gắn bó với giường bệnh, cậu đã hờ hững khi thấy thời gian sinh mạng bị rút ngắn, chẳng qua cậu vẫn không đành lòng buông xuôi, không muốn nhìn thấy cảnh ba mẹ đau lòng người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
Ba mẹ, con xin lỗi, hy vọng ở kiếp sau có thể trở thành đứa con khiến hai người yên tâm.
Không biết đã qua bao lâu, trước mắt Văn Dục Nguyệt vẫn là màu đen bao phủ, trên cơ thể truyền đến cảm giác khó chịu. Một loại cảm giác khó nói chạy dọc toàn thân, khiến cậu không thể chịu nổi.
Mồ hôi khiến lông mi ướt đẫm, trong giây phút đó Văn Dục Nguyệt vẫn còn tỉnh táo.
Một bóng dáng mơ hồ đứng ở mép giường. Văn Dục Nguyệt không thấy rõ bộ dáng của người đó, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy có người bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT