Tần Duệ Tiêu ở bên cạnh hiểu ý của ba Văn và mẹ Văn, không khỏi đỡ trán, chủ động đi tới, ôm vai Văn Dục Nguyệt rồi nói với họ: “Ba mẹ không cần lo lắng ạ, đây chỉ là một chút tâm ý nhỏ của ba mẹ con thôi. Con và Văn Văn sẽ ở bên nhau cả đời, so với tình cảm của chúng con, số tiền này hoàn toàn không thể so sánh được, tính là bao nhiêu đâu ạ."
 
Ba mẹ Văn không nói gì thêm. Về đến nhà, ba Văn mẹ Văn nhìn nhau rồi bật cười. Mẹ Văn lắc đầu: “Người ngốc có phúc của người ngốc, Văn Văn thật may mắn quá. Em nhớ hồi hai đứa nó mới cưới, mỗi ngày em đều lo lắng đến nỗi ngủ cũng không yên.”
 
Ba Văn cảm thán: "Không phải sao. Anh hy vọng hai đứa trẻ ngoan này có thể sống với nhau thật lâu." Người làm ba mẹ không còn gì mong cầu hơn nữa.
 
Sau khi đôi chồng chổng trẻ trở về nhà, Văn Dục Nguyệt cuối cùng cũng có thể nói chuyện thoải mái với Tần Duệ Tiêu. Cậu cũng có rất nhiều câu muốn hỏi, chẳng hạn như:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play