Trong đầu Văn Dục Nguyệt tràn ngập nghi vấn: “Học gì ạ?”
Mẹ Tần kiên nhẫn đáp: “Mẹ sẽ dạy con cách tổ chức tiệc, từ việc chọn địa điểm cho đến chiêu đãi khách khứa, Văn Văn có muốn mẹ dạy cho con không?”
Ý nghĩ của mẹ Tần rất đơn giản, con người luôn chịu thua trước tuổi già, sớm hay muộn cũng sẽ có ngày bà lui về phía sau, đến lúc đó những chuyện vặt vãnh này vẫn là do các hậu bối thu xếp. Lúc trước bà kết hôn muộn, sinh con muộn, con trai bà cũng lấy chồng muộn, năm nay bà đã 65 tuổi, cách Văn Văn gần hai thế hệ, bà phải nhanh chóng truyền lại kinh nghiệm.
Văn Dục Nguyệt nghĩ là ở viện nghỉ dưỡng không có việc gì làm, học tập một chút cũng rất thú vị, kiếp trước cậu chỉ có thể nghe được đôi câu vài lời từ ba mẹ, cụ thể tổ chức như thế nào thì cậu vẫn không biết. Vì thế Văn Dục Nguyệt hăng hái bừng bừng đồng ý.
Mẹ Tần chủ yếu muốn Văn Dục Nguyệt xem bà xử lý một loạt các công việc lần này như thế nào, không để cậu phải phí công phí sức. Suy cho cùng, nhiệm vụ quan trọng nhất của Văn Dục Nguyệt bây giờ là điều dưỡng thân thể, những thứ còn lại chỉ là phụ mà thôi.
Mẹ Tần sờ sờ cái đầu nhỏ của Văn Văn: “Mắc sai lầm cũng không sao, có nhà họ Tần ở phía sau chống lưng cho con, người khác sẽ không dám làm khó dễ con. Đây là lợi ích của quyền thế, cho nên, con cứ mạnh dạn mà làm, không có gì phải sợ."
Văn Dục Nguyệt nhận thấy mẹ Tần thật lòng muốn an ủi cậu, cậu bèn mỉm cười ngọt ngào với bà: “Con biết rồi ạ, con không sợ.” Thực ra cậu cũng có chút được chiều sinh kiêu, cái đuôi dựng đến là cao, giống như chú cáo nhỏ đang mượn oai hùm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT