Chiếc Benz dừng trước một toà biệt thự rộng lớn,bảo vệ nhận ra biển số liền đi nhanh mở rộng cánh cổng để chiếc xe chạy vào bên trong.
Ngôi biệt thự này là nhà chính của Quý Nghiên Dương,cô rất ít khi về đây một mình chỉ khi nào đi cùng anh thì mới về đây.
Một ca sĩ như cô ra vào khu đắt đỏ này không khéo lại lên hot seach ấy chứ.Rồi lại một loạt tiêu đề nóng hôi hổi.Nghĩ thôi đã thấy phiền nên cô tất nhiên sẽ không hay lại đây ở.
Biệt thự rộng lớn nhưng người hầu chỉ có quản gia cùng dì Tô là ở lại.Ban ngày sẽ có người đến dọn dẹp rồi lại ra về.Quý Nghiên Dương rất thích không gian yên tĩnh nên trong ngôi nhà anh ở không thể có quá nhiều người.
Sau khi tiến vào sảnh chính bên trong,Quý Nghiên Dương liền quay sang hôn nhẹ lên mái tóc của cô rồi nói muốn lên lầu đi tắm mới xuống ăn cơm.Cô nâng mắt dịu dàng nhìn anh rồi gật đầu.
Ngạn Thanh đi lại phòng bếp liền thấy dì Tô đang ngồi sắp xếp thức ăn vào tủ lạnh,cô nhẹ bước chân đi qua cất giọng nhẹ nhàng.
- Dì đi nghỉ đi ạ,để cháu nấu bữa tối cho ạ.
Dì Tô quay sang nhìn cô rồi cười hiền hoà,dì Tô không thể nói chuyện được nên ra kí hiệu bằng tay.Ý chỉ đã biết còn khuyên cô cẩn thận khi nấu ăn đừng để bị thương.Dì Tô vốn đã quen với việc cô nấu cơm tại đây cho ông chủ nên không nán lại lâu,liền đi ra khỏi phòng bếp đi về hướng khu nghỉ dành cho người hầu bên phía Đông của căn biệt thự.
Cô nhìn theo bóng lưng của Dì Tô một hồi rồi thu tầm mắt,cô rất thương dì ấy.Một thân một mình không con cháu nương tựa,may sao bà có công việc ổn định tại đây.Quý Nghiên Dương trông lạnh nhạt thế kia nhưng biết hoàn cảnh của bà cũng để bà ở lại,còn sắp xếp hẳn phòng riêng trong toà nhà phía Đông kia.
Không còn thời gian để ngẩn ngơ thêm cô liền bắt tay vào sơ chế rau củ.Trên thân cô đeo chiếc tạp dề màu kem nhạt,hôm nay cô mặc áo tay ngắn nên không bị vướng víu.Tóc được cô búi lên gọn gàng để lộ cần cổ trắng nõn,vài sợi tóc tơ buông lỏng dính trên cổ phát hoạ thêm vẻ quyến rũ của cơ thể.
Qua một lúc lâu cô đã làm xong vài món ăn nhẹ,quay lưng bày biện ra bàn.Đang định trong lòng đi lên lầu gọi anh xuống là vừa.Vừa ngước mắt cô liền thấy một thân cao lớn đĩnh đạc của Lệ Tư Duệ đang dựa vào bức tường gần đó.
Anh đang choàng áo ngủ,mái tóc vừa gội có chút ẩm ướt.Anh ung dựng dựa vào tường một tay cầm điếu thuốc chưa châm chỉ vân vê nó trên hai đầu ngón tay.Cổ áo hơi buông lỏng thoáng hiện đường cong từ yết hầu trải dài xuống,một vẻ quyến rũ chỉ có trên cơ thể của người đàn ông trưởng thành.
Môi mỏng hơi nhướng lên tạo một độ cong hoàn mỹ.Đôi mắt như gây mê dính chặt trên người của cô.
Ngạn Thanh giả vờ không để ý đến,nhưng trong lòng đã khẽ lộp bộp nao núng vài tiếng,vừa cúi xuống đặt đĩa rau xào lên bàn.Miệng nhỏ khẽ nói.
- Anh mau lại ăn đi,em nấu xong rồi.
Quý Nghiên Dương không nói tiếng nào,vứt điếu thuốc vào thùng rác gần đó sải từng bước lại gần bàn rồi thư thả ngồi xuống.Đôi mắt phượng hẹp dài của anh nhìn những món bày trên bàn.
Một bàn ăn đầy đủ dinh dưỡng.Bởi vì anh thích ăn thanh đạm nên cô nấu nhiều món rau hơn là thịt.Ngạn Thanh quan sát nét mặt của anh thoáng thấy vẻ hài lòng trên khuôn mặt trầm tĩnh ấy thì nở nụ cười.
Cô quay lại bồn rửa tay,rửa sạch sẽ rồi mới ngồi vào chỗ đối diện anh.Bàn tay trắng mịn của cô đưa lên xới cơm vào bát cho cả hai rồi lại ngước mắt nhìn về phía anh.
Anh vẫn đang nhìn cô với vẻ mặt đấy.Như kiểu đang câu dẫn lấy cô,cô hiểu anh đang ám chỉ điều gì,chính là bắt buộc cô mau mau lại đây ngồi hầu hạ anh.Cô giả bộ không hiểu ý rồi chớp chớp mắt ngu ngơ hỏi.
- Anh không ăn ạ.
Anh quan sát nét mặt dịu dàng như nước của cô,tiếp đến là đôi mắt sáng lấp lánh ánh nước ấy.Yết hầu không tự chủ mà lăn lộn vài vòng.Quý Nghiên Dương đưa tay vỗ nhẹ vị trí kế bên anh rồi cất giọng mê hoặc.
- Lại đây,ngồi kế anh.
Ngạn Thanh khẽ nhịn cười,cái người này lúc nào cũng bắt cô phải ngồi kế bên hầu hạ mới ăn cơm ngon được.Lúc nãy tiện chỗ nên cô ngồi đối diện luôn ai ngờ anh vậy mà vẫn nhắc nhở cô đấy,không ngồi một bữa thì anh chết chắc.
Bị ánh mắt như nóng rực ấy của anh nhìn chằm chằm.Cô cũng đành chịu thua,ngoan ngoãn đi lại kế bên anh rồi ngồi xuống.Đứng trước người đàn ông quyến rũ như này cô đều tự mình giương cờ đầu hàng.
Vừa đặt mông yên vị,cô liền bị anh ôm đặt lên đùi.Anh rất thích ôm cô đặt lên đùi như thế này,riết thành thói quen nên cô cũng không ngại ngùng chỉ thản nhiên đưa tay đặt lên bả vai của anh cất giọng.Vốn giọng cô thuộc dạng nhỏ nhẹ mềm mỏng nhưng khi truyền vào tai người đối diện thì liền như một liều thuốc kích thích dây thần kinh.
- Anh đây là muốn ăn em thay cơm sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT