Ai cũng có thể nhìn ra được Chu Ngộ Thần đang nói phóng đại, nhưng anh vốn muốn nghe cô gái nhỏ hát mà, sao lại để cho cô thắng rồi?
Chúc Vãn nắm chặt bài trong tay, không hiểu rõ ý của anh.
"Thần ca, thua phải hát đó, anh định hát bài gì thế? Từ trước đến nay chưa từng nghe anh hát luôn." Phạm Vũ Triết đãnh gãy không khí đang tẻ nhạt, bèn gân cổ lên kêu.
"Ông đây hát con mẹ mày." Chu Ngộ Thần mắng một câu, nhưng lại tùy ý cười nói với Chúc Vãn.
"Tôi vẫn chưa nói là không thua là không ca hát nha."
"Nhưng cậu cũng đâu có nói là thắng thì hát đâu." Thời Lạc không quen khi thấy tên xấu xa Chu Ngộ Thần này bắt nạt Chúc Vãn. Cô nàng thấy mặt Chúc Vãn đỏ bừng, cảm thấy không đành lòng nên cũng không phối hợp với bọn họ nữa mà phản bác bao che cho cô gái nhỏ.
"Đúng rồi, là chưa nói." Anh thản nhiên thừa nhận, rồi đột nhiên thái độ lại mềm mỏng hẳn, anh nói với Chúc Vãn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play