Thời Lạc nói mấy câu, đều quan tâm đến lòng tự trọng của Chúc Vãn, nói rất tự nhiên muốn cô cứ đi chơi đi, không phải lo việc tiêu tiền.
Chúc Vãn hơi do dự, nhưng ngẩng đầu lên là thấy đôi mắt to lấp lánh ánh nước tỏ vẻ đáng thương của Thời Lạc, trong lòng lập tức mềm nhũn, gật gật đầu đồng ý.
Cô cũng không biết cách từ chối người khác.
Thời Lạc cao hứng xông tới ôm cả người mềm mềm mại mại của Chúc Vãn, hôn một cái. Chúc Vãn cười tủm tỉm, hai mắt cong cong, rất đáng yêu.
Có mấy bạn học lại gần hỏi Thời Lạc có đi không, Thời Lạc hưng phấn gật gật đầu, kéo Chúc Vãn đi báo tên.
Một đám người thương lượng địa điểm cụ thể, gọi điện thoại đặt chỗ rồi gân cổ lên thông báo. Vì trong lớp ồn ào nên cũng không nghe rõ, có người dứt khoát chạy lên bục giảng lấy phấn biết rõ thời gian địa điểm.
Sau khi cười xong, Chúc Vãn nhớ tới lời Thời Lạc vừa nói, nghĩ đến việc cả ngày chưa thấy Chu Ngộ Thần, trong lòng cô gái nhỏ không khỏi có chút ê ẩm chua xót, cô vẫn chưa từ bỏ ý định mà ngẩng đầu lên nhìn cô nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT