“Vô nghĩa.” Thịnh Quyết sợ ảnh hưởng đến Giang Lạc Dao, cố nén giọng nói bực bội nói: “Hầu gia nhìn con gái mình thành bộ dạng gì, còn nói không đáng ngại sao? Nếu nó không đến phủ của ta, nói không chừng sẽ không có chuyện này.”
“Lạc Dao từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, kể cả không đi vương phủ con bé cũng vẫn luôn bệnh…” Nhạc Xương Hầu nói: “Nhưng lúc con bé ở Vương phủ, thân mình rõ ràng tốt hơn rất nhiều, nếu không phải bản hầu tùy tiện mang con bé về hẳn con bé cũng sẽ không như vậy bị bệnh.”
Thịnh Quyết lạnh giọng phản bác: “Vớ vẩn, rõ ràng là vì ở chỗ ta một thời gian cho nên trở về hầu phủ mới bị phản phệ.”
Nhạc Xương Hầu: “Không không không, khi Lạc Dao ở vương phủ thân mình con bé lại càng tốt.”
Thịnh Quyết: “Ngươi nói bậy, chuyện của ta, ta còn không biết sao?”
Nhạc Xương Hầu ngữ tốc càng nhanh: “Nữ nhi của bản hầu, bản hầu còn có thể không hiểu biết sao?” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Thịnh Quyết bực bội: “Ngươi thì biết cái gì? Cái gì ngươi cũng không hiểu, đúng là cái đồ bảo thủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT