Cá Sẽ Bên Người

1/4


5 tháng


1.

Gần đây, người đàn ông cạnh nhà tôi nuôi cá, nhưng anh chả biết cách nuôi.

Cách vách tường mà mỗi đêm tôi đều nghe được tiếng mấy con cá ét ô ét.

- Cứu bé, cứu bé, bé ứ thở được.

- Mún chớt mún chớt, chớt con mệ em gòi.



Đến ngày thứ bảy, tiếng kêu cứu dừng hẳn.

Vì vào ngày thứ bảy, tụi nó ngỏm củ tỏi rồi.

Điều này xảy ra phổ biến ở những người mới chơi cá, thường được gọi là quy tắc tuần đầu của cá.

Tôi nghĩ rằng làm chớt một lần người đàn ông đó sẽ bỏ cuộc như bao người.

Nhưng trong vòng một tháng, anh chàng này vẫn cứ miệt mài mua cá, quăng cá, mua cá, quăng cá.

Mỗi đêm tôi đều nghe thấy tiếng ét ô ét, tinh thần sắp trên bờ vực sụp đổ.

Đặc biệt là con cá tuần này anh mua, có một con còn biết chửi thề, mỗi đêm lôi mười tám đời chủ nó ra chửi.

- Mẹ *bíp* nó *bíp*, *éo biết nuôi mà còn vác ông đây về cho bằng được, còn không biết đặt bể cá phơi nắng.

- Thằng cháu trai ngu ngục này còn dùng cái bể nhỏ xíu để nuôi ông đây, ông muốn bơi cũng không bơi được.

- Ông đây muốn chớt quá, nhưng ông mày chưa cưới vợ, ông không cam tâm!

- *bíp* mẹ ló, mẹ *bíp* nó *bíp*, ông mắng mười đời tổ tiên nhà mày, clm muốn tự sá.t quá, đừng mà tôi ơi, ông còn muốn ăn thêm vài bữa no nữa.

Tôi: "..."

Chịu hết nổi rồi!

Ngủ thế éo nào được khi phải hứng chịu ô nhiễm tiếng ồn từ con cá mồm thối này.

Tôi đứng dậy khỏi giường.

Gõ “bang bang” lên cửa nhà của người đàn ông nọ.

Đợi một lúc lâu, cánh cửa cũng mở ra.

Lúc trước chỉ biết người đàn ông cách vách có vẻ ngoài u ám, lần này tiếp xúc ở cự ly gần, tôi phát hiện anh cao hơn tôi cả một cái đầu và một cái cổ.

Đôi mắt của người đàn ông thẫn thờ nhìn tôi từ trên xuống dưới.

Thực ra thì,

Tôi nhát như chó,

Và bây giờ, tôi thấy hơi ngộp.

Nhưng không có sóng to gió lớn gì mà tôi không vượt qua được, tôi nín thở tập trung và nói với anh một cách vô cùng chân thành.

“Có thể vứt con cá mồm thối của anh đi được không, nó làm phiền tôi.”

Người đàn ông quay đầu lại nhìn bể cá trong góc phòng ngủ của mình.

Nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu.

Tôi không ngạc nhiên mấy.

Tôi bình tĩnh bảo anh.

"Thoạt nhìn anh là tay mơ mới nuôi cá. Tay lão làng thì ngửi không khí thôi cũng đã biết được tình trạng cá của anh."

Tôi bước vào phòng khách của người đàn ông và chỉ vào bể cá gần phòng ngủ của mình.

"Anh nhìn xem, bể cá nhỏ như này mà nuôi tới năm con cá to béo, không gian nhỏ quá nên tụi nó không xoay người được."

Người đàn ông: “...”

“Chưa tính tới nuôi đã nhiều mà anh còn nuôi tảo thủy sinh, cá nuôi không xong đã nuôi thêm tảo, cá lấy đường gì hô hấp.”

- Đúng đúng, để chuyên gia trong ngành giáo huấn thằng cháu trai này.

Cá mắt lồi đen trong bể bơi lên, tự trò chuyện một mình.

Người đàn ông rõ ràng không vui, giơ tay lên, tôi vội vội vàng vàng nhận tội.

“Anh nuôi thế nào cũng được, nhưng nhớ nuôi chớt trước con cá đen tục tĩu đó nha.”

Cá mắt lồi đen: !!!

2.

Người đàn ông rộng lượng biến mất sau cánh cửa với ánh mắt đầy nghi ngờ xen lẫn chế giễu như đang nhìn một đứa thiểu năng.

Giờ tôi chỉ muốn được thanh tịnh thôi.

Hy vọng con cá béo đen đó có thể hiểu được lời đe dọa của tôi, nhanh chóng tự rọ mõm.

Trở về phòng mình, bên tai quả nhiên đã yên tĩnh hơn nhiều.

Nhưng ngay sau đó…

- Mẹ ló chứ, ông đường đường là một con cá đen nhỏ đáng yêu mà nhỏ đó lại chê mình tục tằng.

Tôi nằm trên giường, trợn mắt.

- Nhìn kìa, cháu trai cầm cái bể lớn hơn, dọn thêm chỗ cho bọn ông rồi.

- Hắn cũng nhổ hết tảo, dây nhợ cũng dẹp đi rồi, chắc không còn ý định t.ự t.ử nữa.

Tôi yên tâm và định đi ngủ.

- Oa oa, cái bụng thằng ôn con này nhấp nhô cái gì đấy, là cơ bụng trong truyền thuyết sao?

Tôi ngay lập tức dựng tai lên.

- Cái thứ vừa lớn vừa tròn là cái gì, á à, hóa ra là mông của con người.

Tôi đứng dậy, dán tai vào vách tường.

- Cây dùi cui dài mười tám xăng-ti-mét hắn lấy ra là cái gì thế, cá ta xem như được mở mang tầm mắt.

Tôi: !!!

Để có một giấc ngủ an lành, tôi cân nhắc kỹ lưỡng, lùi ba bước, quyết định ra phòng khách ngủ.

Ba ngày sau.

Trong lúc đang ngủ, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa.

Tôi ra mở cửa và thấy một hộp cơm còn đang bốc khói ở trước cửa nhà.

Ngoài ra còn có một ghi chú kèm theo:

Cảm ơn cô đã chỉ tôi cách nuôi cá. Cá của tôi cuối cùng cũng có con sống.

Tôi rất vui khi thấy thư cảm ơn.

Cuối cùng cũng có con sống, nghĩa là hầu hết đã ngỏm.

Đêm hôm đó, tôi chuyển từ ghế sô pha trở lại nằm trên giường ngủ.

Sau đó, tôi thất vọng phát hiện ra con cá miệng tục vẫn còn sống.

- Mún chớt mún chớt, trong nhà thằng oắt này phong thủy có vấn đề, cục cưng siêu nhân hồng của ông cũng rời bỏ ông, giờ chỉ còn lại một thân một mình cá đáng yêu là ông đây, giờ ông cũng muốn không sống nữa.

- Éc, thằng oắt đó đổ nhiều thuốc vào tay như vậy, hắn áy náy đến mức muốn uống thuốc t.ự v.ẫ.n sao?

Tôi lại chồm dậy và đi gõ cửa cửa phòng bên cạnh.

Người đàn ông mở cửa phòng.

Anh chỉ vào tôi, khoa tay múa chân để hỏi tôi có chuyện gì.

Hóa ra là một người câm.

Vậy mà tôi đã cư xử như một con ngu khó ở.

Cảm giác tội lỗi khiến tôi muốn lập tức dập đầu nhận sai.

Nhưng phải giải quyết vấn đề cái đã.

“Để tôi dạy anh nuôi cá.”

Tôi hạ quyết tâm, không thể để con cá mồm thối đó hẹo tự nhiên được, tôi phải để nó hẹo một cách nhân đạo!

3.

Cá vàng thông thường thực sự rất dễ nuôi đối với người mới.

Miễn là nó không chớt, nó sẽ không chớt.

Dù anh trai này thay nước mỗi ngày,

Dù trên đường đi thay nước, thường trượt tay làm rơi cá xuống đất,

Dù bể cá được đặt ở góc tối thiếu ánh sáng mặt trời,

Nhưng nó vẫn còn sống!

Nguyên nhân cá lại chớt, tôi cũng nhanh chóng tìm ra.

Là chớt vì no.

Tụi cá hễ gặp gì cũng ăn mới đúng là ăn hại.

Cá hiếm khi chớt đói, nhưng nó có thể no chớt.

Anh bạn thấy con cá ăn ăn ăn,

Nên anh cứ cho cho cho tụi nó ăn..

Con cá đen mỏ hỗn duy nhất còn tồn tại gần như sắp biến thành con cá nóc phồng mang trợn má.

Còn cả ngày đòi sống đòi chớt.

Tôi đến gần bể cá.

Cá mồm thối nhìn thấy người cũng không sợ, còn tiến lại gần.

Nhìn bộ dáng sống động của nó, tôi không thể nào liên hệ được tới cái mồm thô tục bỉ ổi của nó.

Huống chi, cá mắt lồi đen giữ nhà xua đuổi tà ma rất hiếm thấy, cho nó ăn cũng xem như là tích đức.

Ngay khi vừa quyết tâm xong, tôi lại nghe thấy con cá nói.

- Gái xinh trễ vậy rồi mà còn gõ cửa nhà giai.

- Cháu trai ông có cây dùi cui dài mười tám xăng-ti-mét đó, cháu gái có thể nghía thử.

Tôi: “...”

Thôi, vẫn là để cho nó tự sinh tự diệt đi.

4.

Tôi thấy ông anh hàng xóm này đặt không ít đá bọt và cây khô dưới đáy bể, chủ động đề nghị giúp anh cải tạo bể cá.

“Vì sao phải giúp tôi?"

Anh thấy tôi không hiểu ngôn ngữ ký hiệu, gõ trên điện thoại di động cho tôi thấy.

Vốn dĩ mục đích của tôi không trong sáng lắm nên đành bảo mình ngứa tay.

- Là tim nhỏ ngứa đó, cháu trai ơi, vận đào hoa cháu tới rồi.

Cá mồm thối tiếp tục lải nhải.

May thay, người đàn ông này không hiểu con cá nói gì, anh chấp nhận lòng tốt của tôi và để trả ơn, mỗi ngày anh đều đưa cơm cho tôi.

"Tôi thấy cô này nào cũng gọi đồ ăn về, ăn đồ ở ngoài lâu không tốt cho sức khỏe."

Anh đưa điện thoại cho tôi xem.

Trái tim tôi bỗng trở nên ấm áp.

- Ôi chao, hai mắt nhìn nhau, càng nhìn càng thích thích thích.

Cá mồm thối bơi tới bơi lui, phun bong bóng bụp bụp.

Tôi tiếp tục: "Cá trong bể sinh thái toàn là cá nhiệt đới nhỏ, giờ con cá đen này lớn quá, anh nên xử lý nó đi."

- Cháu dâu thối! Lòng dạ độc ác! Gây nghiệp chướng! Đưa nhỏ này cút liền!

"Để tôi xem sao đã rồi sẽ làm."

Anh đánh chữ xong, hơi cúi đầu.

Tôi theo tầm mắt anh nhìn xuống phía dưới, không hiểu sao lại nghĩ tới mười tám, à không, tám múi cơ bụng, mặt đỏ như gấc, vội tìm cớ chuồn đi.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play