Sau khi rời khỏi khu đất hoang ở Núi Sau, Cố Lan Thời đã nín khóc, không cần soi gương đồng y cũng biết lúc này mình không nên về nhà, nếu không sẽ bị mẹ y nhìn ra.
Y lau nước mắt trên mặt rồi xách giỏ tre đi ra phía bờ sông, tâm trạng rầu rĩ.
Không biết quả bầu hồ lô bị ném ở đâu nữa, y quay đầu nhìn lại, sau đó cảm thấy thất vọng bủa vây, tặng bầu hồ lô cho hắn từ năm ngoái, tới này đã qua nhiều ngày rồi, chắc sẽ không thể tìm lại được.
Trên đường đi y nhìn thấy những viên đá nhỏ và cục đất nằm ở ven đường, lúc này y đang không vui, vô thức dùng mũi giày đá bay những thứ nhỏ bé này, một viên đá nhỏ hình tròn trơn nhẵn bị y đá một đá bay xuống sông mới dừng lại.
Y ngồi xổm xuống, dùng cái cuốc đào đất, đào rau dại lên rồi ném vào giỏ. Kỳ thật y cũng biết, giao tình giữa hai người bọn họ cũng chẳng phải thân thiết gì cả, nói đúng ra y mới là người vẫn luôn quấn lấy người ta, chạy đến hỏi những câu đại nghịch bất đạo.
Nếu như có một người lạ không quen biết tự nhiên quấn lấy mình, chính y cũng cảm thấy không thể vui vẻ nổi, nói gì đến Bùi Yếm cái người bất cần đời kia, hắn không nổi cáu đánh y đã là may lắm rồi.
Thành thân không phải là chuyện nhỏ, Bùi Yếm không đồng ý cũng là lẽ đương nhiên.
Cố Lan Thời cố gắng an ủi bản thân, nhưng vẫn cảm thấy đau lòng. Con chó đen lông dài to như thế, lúc nó lao nhanh đến chỗ y, cứ nghĩ đến cảnh răng nanh sắc nhọn của nó ngoạm sâu cắn xé cắn xé da thịt làm y sợ chết khiếp. Cũng may cuối cùng y không bị nó cắn.
Bây giờ đã lấy lại tình thần, nghĩ đến lúc đó Bùi Yếm có thể quát con chó dừng lại, nhưng hắn không làm vậy, phải chăng hắn cố ý để cho con chó cắn y hay sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT