Cố Lan Thời vui mừng khôn xiết, tốt xấu gì cũng không phải chờ đợi vô ích, y đứng dậy nhìn trước ngó sau, xác nhận xung quanh không có người mới nhanh chóng đi qua bên kia, Nhị Hắc đang bới đất thấy y rời đi, đất cũng không thèm bới, ngay tức khắc chạy theo y.
Bùi Yếm tưởng rằng lần trước làm Cố Lan Thời mất hết mặt mũi, sẽ không dám đến đây nữa, không ngờ lại nhìn thấy đối phương, hắn cau mày khó chịu, rõ ràng không vui khi bị bám theo như vậy.
Nhìn thấy Cố Lan Thời đang đi đến gần hắn, không đợi người đến gần, hắn lạnh giọng hỏi: “Ngươi lại tới đây làm gì?”
Hai người đến gần nhau, Cố Lan Thời không bước tới nữa, lời nói bóng gió khiến y hổ thẹn, nhưng so với lần trước đã tốt hơn rồi, mới ngượng nghịu thỏ thẻ nói: “Không làm gì cả, chỉ muốn, chỉ muốn hỏi lại huynh……”
Còn chưa nói hết câu, cả hai đều đã rõ.
Không ngờ lại có song nhi mặt dày đến vậy, người này không có mặt mũi hay sao? Năm lần bảy lượt chạy đến nói những lời thiếu giáo dưỡng lễ tiết với một hán tử, Bùi Yếm nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Cố Lan Thời, nhất thời không nói lên lời.
Lần trước đã nói rõ ràng như thế, không hẳn Cố Lan Thời nghe không hiểu, hắn nhìn đi chỗ khác, thầm nghĩ không cần để ý tới y nữa, liền rời đi.
Cố Lan Thời không còn mặt mũi đuổi theo, đứng tại chỗ nhìn một lúc, cúi đầu thở dài, đã mất công ra ngoài, chi bằng đào thêm chút rau dại, trong nhà nuôi rất nhiều gia súc.
Bên kia, sau khi lên núi Bùi Yếm chọn một cái cây to có khả năng chống cháy tốt, hắn vứt dây thừng xuống đất, vung rìu lên dùng sức chặt thật mạnh, tâm trạng vốn không bị tác động bởi người ngoài, hôm nay lại có chút bực bội.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT