Lâm gia đã dọn đi trong đêm, không dám nói cho bất kỳ ai biết. Sáng sớm hôm sau, người dân trong thôn mới phát hiện nhà hắn trống trơn, hàng xóm ở sát vách Lâm gia nói rằng nửa đêm hôm qua có nghe thấy động tĩnh, đoán là lúc đó nhà họ đã lén lút đánh xe lừa rời đi, nghe nói nhà họ đã đến nhờ cậy nhà họ hàng ở cách xa thôn mấy chục dặm.
Lâm gia ngay cả phòng ốc cùng ruộng đất, đều bán hết cho họ hàng trong thôn với giá thấp. Ai cũng biết chuyện của nhà bọn họ, đang cần bán gấp sao có thể ra giá cao, không biết Lâm Thành và Lý Hương Cúc đã bị tổn thất bao nhiêu bạc, mất hết mặt mũi, chỉ có thể gấp gáp dọn đi, dù thất thoát lớn hơn nữa cũng phải nuốt xuống.
Mà cha của Vu Thanh Thanh là một kẻ vô lại không nói lý, ông ta có thể làm ra chuyện nhốt lồng heo thả trôi sông, thôn Văn Thủy cũng không chấp nhận việc làm này của ông ta, Vu Lại Tử tức giận với lí chính thôn Văn Thủy và mọi người nhưng vẫn không dám làm trái ý mọi người, vì thế đã đến Lâm đòi một khoản tiền —— đủ năm lượng bạc, sau đó mới giao Vu Thanh Thanh cho Lâm Tấn Bằng, mang tiếng là thành thân đến hôn lễ cũng không làm, một tay giao tiền một tay giao người.
Lý Hương Cúc mắng con trai mình mấy ngày, sau đó chuyển cơn giận sang người Vu Thanh Thanh, người thôn quê, cưới tức phụ thường là năm lượng bạc lễ hỏi, phu lang là hai lượng hoặc ba lượng, ba lượng không hẳn là nhiều, có nhà hoàn cảnh nghèo khó, quanh năm suốt tháng chỉ kiếm được hai ba lượng mà thôi.
Bán đất bán nhà bị thất thoát rất nhiều bạc, để chuyện này lắng xuống phải bồi thường cho Cố gia năm lượng, kết quả bị Vu Lại Tử lừa mất, tất nhiên nàng đối Vu Thanh Thanh cũng không có chút thiện cảm nào, động một chút là đánh mắng.
Vu Thanh Thanh từ nhỏ sống cùng Vu Lại Tử là một kẻ vô lại, hắn không phải người nhẫn nhục chịu đựng, bằng không hắn đã không dám cặp kè với Lâm Tấn Bằng, bị Lý Hương Cúc đối xử hà khắc cay nghiệt, không chịu nổi mấy ngày liền cùng Lý Hương Cúc cãi lại đánh trả, trong chuyện này Lâm Tấn Bằng cũng có lỗi, hắn mới không sợ, cùng lắm khi đến nơi ở mới vạch trần mọi việc cho bên ngoài biết, nói Lâm gia cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì.
Vì vậy, mặc dù Lâm Thành và Lâm Tấn Bằng nhức đầu với hai người kia ngày nào bọn họ cũng cãi cọ ầm ĩ, nhưng thực sự cũng không dám làm gì Thanh Thanh, khi quá ngán ngẩm sẽ mặc kệ Lý Hương Cúc mắng hắn.
Sau khi Lâm gia dọn đi được mấy ngày những lời đồn đại trong thôn Tiểu Hà mới dần dần lắng xuống, Cố Lan Thời không đi ra cửa, chỉ ở trong nhà, sợ hắn nghĩ quẩn trong lòng, Miêu Thu Liên dặn Trúc ca nhi phải luôn theo sát bên cạnh.
Nằm trên giường đất suốt hai ngày không động đậy, đến ngày thứ ba Cố Lan Thời cảm thấy buồn chán phát hoảng, lấy rổ châm tuyến ra, nhìn đến giá y và vỏ gối thêu uyên ương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT