Mặc dù những lời Dịch Thiếu Phong nói rất khó nghe. Nhưng Dịch Thuỷ Hàn biết rõ, đó đều là lời nói thật.
Trầm mặc một lúc lâu, hắn mới từ tận sâu trong phế phủ phát ra tiếng thở dài. Hiếm khi chủ động lĩnh giáo Dịch Thiếu Phong :"Biết là vậy, nhưng ta có thể làm gì?"
Một bên là người hắn yêu nhất. Một bên lại là mẫu thân thân sinh của hắn...
Quan trọng nhất là, tính cách của mẫu thân hắn, hắn hiểu rất rõ ràng. Bà là một nữ nhân lòng dạ rắn rết. Nếu hắn ở bên cạnh y, cũng sẽ chỉ khiến y gặp nhiều đau khổ hơn thôi.
"Ngươi...kỳ thực không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy đâu." Mắng thì mắng, nhưng Dịch Thiếu Phong cũng không phải là người lòng dạ hẹp hòi. Ngay lập tức liền giải thích cho hắn :"Ta có cách có thể giúp ngươi giải được nguy nan trước mắt này."
Cũng không để Dịch Thuỷ Hàn hỏi tiếp, Dịch Thiếu Phong liền đã lập tức bồi thêm :"Ta đề nghị...ngươi mang y bỏ trốn."
"Bỏ trốn?" Dịch Thuỷ Hàn nhướng mày, cũng không cảm thấy phương pháp này khả thi. Trái lại, còn là sơ sài không chịu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT