Sau là hai buồng điện thoại công cộng, trên camera có màn hình hiển thị, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy một người nhìn qua tuổi không lớn lắm, thân hình cao ráo, áo hoodie màu đen đơn giản và túi xách không có logo, ngón tay thon dài đang bấm số.
Đối phương cực kỳ bình tĩnh gọi "110", sau đó báo cảnh sát, từ ngữ rất rõ ràng, giọng điệu không nhanh không chậm, miêu tả khu nào, con phố nào, nắp giếng nào.
Dưới mũ lưỡi trai là mái tóc đen bóng, mặt mày bị che khuất không nhìn thấy, bước đầu phỏng đoán tuổi phải trên dưới 20. Bởi vì một người trẻ tuổi muốn giả trang trưởng thành làm việc ổn trọng, khí chất của cậu ta không thay đổi ngay được, màu sắc quần áo già dặn cũng không áp chế được loại khí chất trẻ tuổi.
Chờ cúp máy, xác định cảnh sát xuất phát người báo án mới xoay người rời đi, dường như không muốn tranh công. Bóng lưng tiêu sái cực kỳ giống một hiệp giả yên lặng không nói, việc xong rũ áo ra đi, xóa nhòa thân thế, kể gì tiếng tăm.
“Trong đó có một đứa trẻ bị ném xuống giếng, nhân viên cứu hộ của chúng tôi nâng tảng đá lên, nhân viên cứu hộ thắt dây thừng vào hông đi xuống cứu đứa bé hôn mê bất tỉnh ra. Vốn bọn họ tưởng rằng, ngã từ trên cao như thế xuống đứa trẻ không té gãy tay chân thì cũng xuất huyết não, kết quả…”
“Kết quả không có gì cả.” Cục trưởng Trương giành nói trước, sau đó hỏi: “Vì sao?”
Chẳng lẽ thật sự phúc lớn mệnh lớn, ông trời phù hộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play