Cục trưởng Trương cũng như thế, ông ấy đã quên trong tay mình còn cầm micro đã đưa ra câu hỏi: “Đã trở về? Sao có thể, bọn bắt cóc đã thả người?”
Đừng nói đến người đứng đầu cục cảnh sát còn không tin, tất cả mọi người ở đây cũng không tin.
Bọn bắt cóc đã lấy được tiền chuộc kếch xù, tìm được người chịu tội thay, đùa giỡn người nhà nạn nhân và cảnh sát xoay vòng vòng, lúc này chỉ cần giết chết ba đứa trẻ là cuộc đời này có thể kê cao gối mà ngủ —
Sao có thể thả người?
Tưởng Phi cũng ý thức từ ngữ của mình bị sai, lập tức giải thích rõ ràng: “Không phải bọn bắt cóc thả người, trong đó có một đứa trẻ tự chạy thoát, hai đứa trẻ con tin khác bị bọn bắt cóc ném vào trong giếng và cống thoát nước, do người dân nhiệt tình kịp thời báo cảnh sát nên đã cứu trở về.”
“Hiện giờ ba đứa trẻ đều ở bệnh viện thành phố, cục trưởng đi mau!”
Tưởng Phi còn chuẩn bị nói thêm vài câu, một giây sau đã nhìn thấy cục trưởng nhà mình lập tức ném micro và bản thảo, còn cởi lễ phục trực tiếp đi xuống đài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play