Giang Tuyết Luật nghe thấy tiếng rít gào trước khi cơn giông bão kéo tới, đó là màn dạo đầu của một trận bạo lực cuồng say.
Ngày hôm sau, Cục Cảnh sát thành phố Giang Châu tổ chức một cuộc họp nội bộ để phân công nhân viên chấp hành nhiệm vụ, đội viên của đội cảnh sát hình sự tập hợp vào cùng một phòng, cuộc họp có cả sự tham gia cả nhân viên tham dự gác đêm lần đầu tiên vào tối qua, đó là một cậu cảnh sát trẻ có đôi mắt hơi đỏ và vẻ mặt khá mỏi mệt.
Nhưng khi đến phần của mình, cậu ấy vẫn tích cực đứng lên báo cáo kết quả: “Báo cáo cục trưởng, đêm qua không có điều gì bất thường, không loại trừ khả năng sát thủ thấy lực lượng cảnh sát hùng hậu nên đã chọn im hơi lặng tiếng.”
Sau một đêm bình yên vô sự, bình minh lên với màn sương mù dày đặc, buổi sáng cậu ấy giao ca với đồng nghiệp, người đồng nghiệp kia tinh thần phơi phới còn cậu ấy về cục ngủ một giấc ngủ bù một giấc sảng khoái, đến giờ thì dậy đi họp. Đội cảnh sát hình sự không phải tăng ca thẩm vấn, chỉ cần có mặt khi bắt tội phạm thôi nên họ đã quen với kiểu thời gian biểu bị đảo lộn thế này từ lâu, nắm lấy tất cả cơ hội có thể tranh thủ ngủ bù để sau mỗi lần ngủ dậy lại có thể tiếp tục lao đầu vào công việc.
Cục trưởng Trương gật đầu ra hiệu cậu ấy ngồi xuống, đến người tiếp theo phát biểu, họ thảo luận mô phỏng xem nếu mình là sát thủ thì sẽ trà trộn vào căn nhà bằng thủ đoạn gì.
Tưởng Phi nói trước tiên: “Tòa nhà này có hầm đỗ xe, từ khu nội bộ đến thang máy có lỗ hổng, nếu tôi là sát thủ, tôi sẽ mò mẫm theo bãi đỗ xe vào khu nội bộ, sau đó thì cứ huênh hoang mà vào thôi.”
Trong thang máy có camera giám sát, cái này chả có tác dụng gì. Sát thủ dám giết người, dĩ nhiên chúng sẽ ngụy trang kín đáo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play