Hai dấu chân này đáng sợ thật sự! Cảnh sát ở đó mà còn dám liều lĩnh vậy, nếu không có cảnh sát thì sao? Há chẳng phải là dao trắng vào dao đỏ ra à?
Sự tưởng tượng này khiến hai ông bà thật thà nhút nhát thấy ớn lạnh sống lưng.
Thế là họ ký tên ngay lập tức.
Có cảnh sát bảo vệ, họ có một trăm trái tim, có thể bỏ chín mươi chín quả, còn lại một quả trông chừng con gái.
Còn họ hàng thì có thể là do họ biết chuyện hôn lễ, giọng điệu khá khách sáo xa cách: “Đặng Thi à, giờ cháu đang ở trên đầu sóng ngọn gió, cháu phải ngoan, nghe lời đồng chí cảnh sát đi cháu. Nếu cháu thương cô dì chú bác, không có việc gì thì đừng đến tìm, cô dì trên có ba mẹ già dưới có con cháu, nếu bị cháu làm liên lụy thì...”
Câu trước làm Vilia chột dạ, xấu hổ nhíu mày không dám nói nhiều, nhưng câu sau lại làm cô ta tức giận quay cuồng: “Người trong ngành gì chứ? Cháu vốn không có!” Cô ta cũng đã xem hai dấu chân đó và trích xuất camera rồi, phải nói là từ lệnh truy nã, khẩu cung ở thành phố Hải Châu và bao gồm cả clip trích xuất từ camera vào tối hôm qua, cô ta đã xem hết rồi —
Nhưng cô ta không tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play